Xe lửa đi Montauk trên bến B

 

Ý tưởng ngẫu hứng cho
lễ Valentine, 2004.

 

Hôm nay là 1 ngày lễ được
các công ty in thiệp...

 

Chúng tôi gọi lần chót...

 

...bịa ra để làm cho
người ta chán đời.

 

Hôm nay mình bỏ không đi làm.

 

Đón xe lửa đi Montauk.

 

Hành khách đi Montauk
xin lên xe lửa ở đường ray B

 

Không hiểu tại sao.

 

Mình đâu phải người bồng bột...

 

Có lẽ sáng nay mình không
vui hay sao đó.

 

Còn phải sửa xe nữa.

 

Xin chào. Cindy?

 

Joel đây. Joel!

 

Hôm nay tôi không được khoẻ lắm.

 

Không. Chắc là vì ngộ độc gì đó.

 

Bãi biển này lạnh cóng!

 

Montauk vào tháng 2.
Hay lắm, Joel.

 

Sao có 1 trang bị xé ?

 

Không hề nhớ có làm việc ấy.

 

Hình như đây là lần ghi nhật
ký đầu tiên trong 2 năm.

 

Sao người ta hay nhắc đến
cát thế nhỉ?

 

Chỉ là những hòn đá nhỏ li ti.

 

Giá mà mình có thể gặp
1 người nào đó mới...

 

Mà cơ may để có việc đó
có lẽ cũng không mấy nhiều...

 

chỉ vì mình không thể nhìn
vào mắt 1 phụ nữ mới quen.

 

Có khi mình nên
trở về lại với Naomi.

 

Cô ấy dễ thương...
Như thế cũng tốt.

 

Naomi yêu mình.

 

Tại sao mình cứ yêu những
người phụ nữ mình gặp...

 

mà không thèm để ý đến mình
chút nào?

 

-Xin chào!
-Xin lỗi?

 

-Tôi vừa chào anh đấy.
-Xin chào! chào!

 

Tôi lại ngồi gần hơn được không?

 

Anh đi tận đâu?

 

Trung tâm Rockville.

 

Thật à? Tôi cũng vậy!

 

Sao may quá vậy?

 

Tôi có biết anh không?

 

Anh có bao giờ mua sách ở
Barnes & Noble không đấy ?

 

-Có. Tôi...
-Đúng rồi!

 

-Sao?
-Vậy tôi đã gặp anh rồi!

 

Tôi đã làm việc ở đó cũng...
cũng được 5 năm rồi đấy.

 

-Lẽ ra tôi phải nhớ cô chứ.
-Chúa ơi, 5 năm rồi sao?

 

Cũng có thể là mái tóc.

 

-Mái tóc thì sao?
-Cũng làm cho thay đổi nhiều.

 

Màu tóc. Có khi vì vậy mà
anh không nhìn ra tôi.

 

-Màu này gọi là 'Cố đô xanh'
-À, ừ.

 

-Tên nghe kêu nhỉ?
-Tôi thích lắm.

 

Vâng.

 

Công ty này làm ra 1 loạt màu
tóc với tên cũng kêu y vậy.

 

Đỏ là 'Báo động đỏ', 'Cơn sốt
màu Vàng', 'Cách mạng xanh'.

 

Nghĩ ra những cái tên đó
cũng đủ mệt.

 

Liệu có ai làm việc như vậy...
chỉ nghĩ ra những cái tên mà thôi?

 

Có thể có bao nhiêu màu tóc?
Chừng 50 là cùng.

 

Hẳn có người làm việc đó chứ

 

'Chất độc màu da cam'
tôi nghĩ ra tên đó.

 

Bản thân tôi là màu
kem nhuộm tóc đấy.

 

Tôi nghi lắm.

 

Anh có biết gì về tôi đâu, nên...

 

...anh không biết. Phải không?

 

Xin lỗi. Tôi...tôi chỉ có ý tốt thôi.

 

Ừ, tôi hiểu mà.

 

-Này, tên tôi là Clementine.
-Còn tôi là Joel.

 

-Xin chào, Joel.
-Xin chào.

 

Đừng lấy tên tôi mà đùa đó à.

 

Chắc chắn anh không làm vậy.
Anh đang cố lịch sự mà.

 

Tôi không biết đùa về tên
cô làm sao cả.

 

Huckleberry Hound.

 

Tôi không hiểu.

 

-Huckleberry Hound ?
-Anh sao vậy? Điên à?

 

Nhiều người cũng nói vậy.

 

Ôi em yêu kiều, ôi em yêu kiều,
Nàng yêu dấu hỡi Clementine

 

Em đã khuất núi,
Em đã qua đời.

 

Buồn quá em này, Clementine.

 

Không nhớ à?

 

Xin lỗi...tôi... cái tên xinh thật.
Tôi nói thật.

 

Nó... nó có nghĩa là 'vị tha'

 

Phải không? 'Clemency'?

 

Mặc dù không hợp với tôi tí nào.

 

Tôi là 1 đứa thù vặt, nhỏ mọn.
Thật mà.

 

Thế à? Tôi...nhìn cô
thì không nghĩ thế.

 

-Sao lại không nghĩ vậy về tôi?
-Tôi không biết.

 

Tôi chỉ...

 

Không biết nữa. Tôi chỉ...

 

Trông cô cũng dễ thương...nên...

 

Bây giờ đến phiên tôi
dễ thương nữa?

 

Chúa ơi. Anh không biết tính từ
nào khác sao?

 

Tôi không 'dễ thương' đâu!

 

Tôi không cần 'dễ thương', và cũng
không cần ai 'dễ thương' với tôi cả.

 

Cũng được.

 

Joel?

 

Anh là Joel, đúng không?

 

Vâng.

 

Xin lỗi vì đã la lối hồi nãy...

 

Hôm nay tôi làm sao ấy.

 

Phải xấu hổ mà thú nhận rằng...

 

Tôi thích vì anh đang dễ thương
ngay lúc này.

 

Thật ra tôi làm sao biết trước
là mình sẽ thích gì ?

 

Nhưng ngay lúc này...

 

Tôi rất vui vì anh như thế.

 

Tôi có nhiều việc mà tôi phải...
Lẽ ra tôi...

 

-À...tôi xin lỗi,
-Tôi đang viết đây...và...

 

-Không...tôi chỉ...
-Được mà. Không sao.

 

-Tôi chỉ phải...đây là...
-Đồng ý.

 

-Ui!
-Tư lo đi nhé!

 

Chúa ơi!

 

Chào! Tôi có thể cho cô
quá giang nếu cô cần.

 

Trời lanh lắm.

 

-Ừ, đồng ý. Ừ.
-Đồng ý nhé?

 

Trời đóng băng!

 

-Anh không phải người chuyên
đi rình mò đấy chứ?
-Tôi không đi theo ai cả.

 

Cô là làm quen với tôi kia mà.
Nhớ không?

 

Đó là mẹo xưa nhất trong
bửu bối mấy tay rình gái.

 

Thế à? Có sách đó nữa?

 

-Có đấy.
-Ok.

 

Vậy tôi phải đọc mới được.

 

Xin lỗi vì đã cư xử như bà khùng.
Thường tôi đâu như vậy.

 

Không sao. Tôi cũng đâu nghĩ
là cô khùng.

 

Anh muốn uống gì không?

 

Tôi có rất nhiều rượu trên nhà
và có thể pha...

 

Thôi, bỏ đi.

 

-Xin lỗi, tôi ngượng quá.
-Không, không, đâu có gì.

 

Chào anh nhé Joel.

 

Hai ly 'Cố đô Xanh'

 

Cảm ơn.

 

Cạn ly đi bạn.

 

Như thế thì phần tán tỉnh sẽ dễ
dàng hơn nhiều.

 

Tôi đùa đấy mà!

 

Thôi đi.

 

Anh ít nói nhỉ?

 

Tôi xin lỗi...

 

Chỉ tại...đời tôi cũng không
vui chi cho mấy.

 

Sáng đi làm, tối về...

 

Cũng không biết phải nói gì nữa.

 

Cô nên đọc nhật ký của tôi cho biết.

 

Nó ...đúng là...trống rỗng.

 

Thế à? Rồi điều đó có làm anh
buồn hay băn khoăn không ?

 

Tôi thì lúc nào cũng lo...
khi nghĩ rằng

 

mình không sống đời mình
1 cách đầy đủ.

 

không tận dụng hết mọi khả năng

 

và tôi phải chắc chắn là không
hoài phí 1 giây nào

 

của quỹ thời gian ít ỏi mà tôi có.

 

-Tôi cũng có nghĩ thế.
-Thế à?

 

Anh dễ thương thật.

 

Chúa ơi, tôi cũng phải ngừng
đừng nói như vậy nữa chứ.

 

Tôi sẽ lấy anh đấy.

 

Tôi biết mà.

 

À...cũng được.

 

Joel, hôm nào anh ra hồ
Charles với em đi, cho biết.

 

Mùa này nó đóng băng.

 

-Nghe ớn quá vậy?
-Chính xác.

 

Em sẽ chuẩn bị thức ăn cắm trại...

 

Một chuyến trại đêm.
Cắm trại bạn đêm thì khác.

 

Và...ta có thể...

 

Cũng được.

 

Nhưng tôi phải...đi...ngay bây giờ.

 

Anh phải ở lại chứ.

 

Không, thật tình...tôi...

 

Sáng mai tôi phải thức rất sớm.

 

Anh gọi điện cho em nhé?

 

Anh gọi em nhé? Em muốn vậy.

 

Ừ.

 

Khi nào gọi nhớ chúc em 1
ngày Valentine vui vẻ đó!

 

Như vậy sẽ rất dễ thương.

 

Sao bây giờ anh mới gọi?

 

Anh mới về mà.

 

Ừm. Anh nhớ em không?

 

Ừ. Lạ thật...nhưng đúng là có đấy.

 

Anh nói 'Có'. Như vậy coi
như 2 đứa mình đã làm lễ cưới.

 

Chắc là vậy.

 

Tối mai nhé?
Tuần trăng mật trên băng?

 

Mùa này lớp băng dầy lắm anh ạ.

 

Trời ơi, anh không biết đâu.

 

Theo em, theo em đi.

 

Nào, ra đây, ra đây.

 

Ôi, đẹp quá!

 

Phải không nào?

 

Đừng đi xa quá nhé.

 

-Em không sao chứ?
-Ui da! Chán quá!

 

Ối, bàn toạ của em!

 

-Để anh quay trở lại.
-Ra đây! Ra đây!

 

Rủi băng vỡ rồi sao?

 

-'Rủi' nữa à? Anh vẫn còn sợ?
-Hả?

 

Ra đây đi mà.

 

Ra đây!

 

Trơn quá, trơn trợt vô cùng.

 

-Hay quá nhỉ.
-Để em chỉ anh cái này.

 

Em làm gì vậy?

 

Lại đây.

 

Hình như anh có nghe...
tiếng băng nứt.

 

Nó sẽ không nứt, hay vỡ hay...

 

Lớp băng rất dầy.

 

Chỉ cho em những chòm
mà sao anh biết đi.

 

Anh đâu có biết...chòm sao nào.

 

Thì chỉ chòm sao nào anh biết thôi.

 

Ok.

 

Ok.

 

À, Osidius kìa.

 

Ở đâu?

 

Kia kìa, thấy chưa?

 

1 cái vòng và 1 chữ thập.

 

Osidius vì vua Kênh kiệu.

 

-Anh xạo, phải không?
-Đâu có.

 

Osidius ngay kia kìa.
Cái vòng và chữ thập.

 

Quỷ sứ!

 

Clementine.

 

Ò ó o! Sáng rồi!

 

-Chào anh.
-Ừ.

 

Xin lỗi đã đánh thức em
nhưng đến nơi rồi đó.

 

Em đến nhà anh được không?

 

...để ngủ?

 

Em mệt quá.

 

Ừ, được chứ.

 

-Để em lấy bàn chải đánh răng.
-Ừ, được.

 

Gì đấy?

 

-Anh cần chi đó?
-Ý anh nói sao?

 

Anh cần tôi giúp gì không?

 

Không.

 

Anh làm gì ở đây?

 

Tôi không hiểu anh đang hỏi gì.

 

Cảm ơn.

 

ÁNH NẮNG VĨNH CỬU

 

-Tìm số nhà 159
-Số gì lạ vậy?

 

Tôi cũng không biết ở đâu nữa.

 

Chúa ơi, ít ra họ cũng rọi sáng số
nhà, hay ít nhất cũng để số nhà ở...

 

-Anh ta đó phải không?
-Hình như vậy.

 

Ừ, anh ta đó. Khoan, đúng rồi.

 

-Chào Joel.
-Frank.

 

Chán quá.

 

Thật tình. Chỉ có bà già tôi là gởi
thiệp Valentine duy cho tôi thôi.

 

Thảm hại quá phải không?

 

Anh bạn rất may là có Clementine.

 

Cô ấy thật xinh và dễ thương.

 

Có định làm gì nhân ngày lễ
tình yêu với cô ấy không?

 

Không.

 

Chỉ còn 1 ngày nữa thôi.
Nhớ đặt chỗ trước nếu tính đi đâu.

 

Không được ra quán Mickey D đó.

 

Ngày lễ Tình yêu mà!

 

Muốn ăn thêm khoai tây không?

 

Bây giờ tôi...phải đi ngủ, Frank.

 

Mới 8g30 mà.

 

Patrick, thôi đi.

 

Thôi được rồi.

 

Bắt đầu làm việc đi.

 

Shh, shh, shh. Nào, nào.

 

Khẽ chứ!

 

Joel. Sao thế?

 

À, chào Frank.

 

Chỉ có mẹ tôi là gởi thiệp
Valentine cho tôi thôi.

 

Thảm hại quá hả?

 

Joel...cậu may là còn Clementine

 

Này...có lên kế hoạch ngày
Valentine với cô ấy chưa?

 

Chưa.

 

Chỉ còn 1 ngày nữa thôi.

 

Phải đặt chỗ hay gì đó đi chứ.

 

Đừng ra quán Mickey
ngồi thì chán chết.

 

Thôi mà!

 

Phải rồi, Chỉ còn 3 ngày nữa
đến Lễ Valentine rồi.

 

Phải giải quyết cho xong chứ.

 

Tôi sẵn sàng làm điều đó...

 

Tôi gọi cô ấy và cô ấy đổi
số điện thoại mất tiêu.

 

Nên tôi đến cửa hàng Antic Attic,
để mua cho cô ấy 1 món quà.

 

Tôi định trên đường đi làm
ghé cô ấy tặng quà sớm...và...

 

Thật không thể tin được...

 

Cô ấy đang ngồi chơi với...

 

1 anh chàng...trông trẻ măng

 

và nhìn tôi như thể không hề
biết tôi là ai.

 

Xin lỗi?

 

Thưa anh cần chi ạ?

 

Clem-ato.

 

Patrick! Bé cưng!

 

-Đến đây làm gì thế?
-Đến gây 1 sự bất ngờ.

 

Xin vui lòng cho biết
anh cần gì nhé.

 

Trông vui quá nhỉ?

 

Xin chào.

 

Khoẻ không?

 

Cũng khoẻ, hơi chán chán.
Khá là mệt.

 

Tại sao?

 

Sao cô ấy lại làm thế với tôi?

 

Có ai muốn đi đâu không?

 

Chúa ơi, Rob, bỏ đi!

 

Chúa ơi. Cô ấy định trừng phạt tôi.

 

-Biết rồi, cưng à.
-Vì mình trung thực?

 

Kinh khủng quá.
Tôi phải đến nhà cô ấy.

 

Không! Đừng!
Đừng đến đó, đừng đến đó!

 

Bỏ đi, chuyện này quá là...

 

-Phải rồi.
-Ừ.

 

Mình cũng không nên tỏ ra cần.

 

Joel, sao không xem điều này như
1 dấu hiệu...chấm dứt đi cho rồi, ok?

 

Được không?

 

Thôi được rồi, Joel.
Nghe này, nói thật.

 

-Rob.!
-Sự tình là thế này.

 

Đừng làm vậy! ! Rob, anh làm
gì vậy? Đừng, đừng!

 

Chứ làm sao bây giờ, Carrie?
Có ý kiến nào hay không, nói đi.

 

Anh lại bắt đầu nhúng tay vào à?
Đây đâu phải việc chúng mình.

 

Đồng ý, không phải việc
chúng mình mà là việc
của Joel, 1 người đã lớn, ok?

 

Không phải con của má Carrie.

 

-Em làm gì vậy?
-Quần áo anh đó!

 

Tuyệt vời!
Hay quá còn gì.

 

Ok.

 

Kính gởi ông Bà Eakin.

 

Clementine Kruczynsky đã xoá
Joel Barish khỏi trí nhớ của mình

 

-Cái gì thế?
-Không biết nữa.

 

1 công ty ...làm điều gì đó.

 

Xin chào! Công ty Lacuna.

 

Không, tôi rất tiếc.
Chương trình khuyến mãi
đã chấm dứt sau Lễ đầu năm.

 

Vâng, được. Chúng tôi có thể sắp
hen lúc...

 

Còn ngày 5?

 

Đó là ngày thứ tư. Vâng, hay quá.
Đánh vần giúp tôi nhé.

 

Vâng, và chúng tôi sẽ cần
1 số điện thoại để gọi
trong giờ hành chánh.

 

Tuyệt vời. Chúc 1 ngày
tốt lành và hẹn gặp lại.

 

Anh cần chi?

 

-Tôi là Joel Barish.
-Xin lỗi?

 

Tôi là Joel. Barish.
Tôi có hen với bác sĩ...

 

Mierzwiak.

 

-Xin anh vui lòng điền vào.
-Tôi chỉ cần gặp ông ấy thôi.

 

-Anh vẫn phải điền mẫu như thường.
-Thế à?

 

Cảm ơn.

 

Tôi không có bút.

 

Có bút ở đó a.

 

Xin chào. Công ty Lacuna.

 

Vâng, chương trình đó...thưa hết
rồi ạ. Từ sau ngày đầu năm.

 

Anh Barish?

 

Hôm nay anh thế nào?

 

Không khoẻ lắm!

 

-Hù!
-Chúa ơi! Stan!

 

-Xin lỗi...xin lỗi. Tôi...
-Tôi đang làm việc!

 

Xin lỗi. Rất tiếc.

 

-Đây, thưa Bác sĩ.
-Cảm ơn.

 

Lẽ ra anh không được thấy cái này.

 

Tôi xin lỗi.

 

Đây là chuyện đùa dai,
phải không? Lại là Clem...

 

-Thật tình thì không.
-Không đâu.

 

Làm gì có những việc như thế này?

 

Hồ sơ của chúng tôi là tuyệt
mật, anh Barish,

 

nên tôi sẽ không thể đưa
bằng chứng...

 

Chỉ cần nói rằng cô...cô đã
không hạnh phúc...

 

và đã muốn quên đi.

 

Chúng tôi cung cấp khả năng đó.

 

''Cô Kruczynski không hạnh phúc
và đã muốn quên đi

 

''Chúng tôi cung cấp khả năng đó..''

 

Cái quái gì vậy?

 

Người dễ thương nhất cô ấy
từng đi chơi chung.

 

Mẹ kiếp!

 

Chúa ơi, Rob! thôi đi!

 

Không sao, xong rồi.

 

Carrie, anh đang làm
1 cái nhà cho chim đến ở.

 

Biết nói sao đây, Joel? Em biết
Clementine mà. Nó như vậy đó.

 

Nó rất bồng bột.

 

Nó đã quyết định xoá em
như quên 1 con chim sáo.

 

1 con chim sáo.

 

Tai sao? Tai sao? Tai sao?
Tại sao em làm vậy?

 

Khoan, chờ chút, khoan!

 

Xin lỗi, Bác sĩ . Anh ta cứ
xông vào vậy đó.

 

Tôi muốn làm điều đó.

 

Tôi có bảo anh ấy thời gian
trước Valentine là lúc rất bận rộn.

 

-À... khi..không sao, Mary.
-Nhưng có nhiều người đang chờ.

 

Ông Barish, xin mời ông...
bước vào trong.

 

Mary, phiền cô lo giúp bà Woo
nhé. Xin chào bà Woo.

 

Vâng, được ạ.

 

Bây giờ...

 

điều đầu tiên chúng tôi cần
anh làm, anh Barish...

 

là trở về nhà...

 

và gom tất cả những gì anh
còn giữ liên quan ít nhiều
đến Clementine.

 

Bất cứ thứ gì.

 

Và chúng tôi sẽ dùng
những thứ đó để tạo

 

1 bản đồ về Clementine
trong não anh.

 

Đồng ý?

 

Chúng tôi sẽ cần...hình ảnh,
quần áo, quà tặng...

 

sách vở cô ấy có thể đã mua tặng
Đĩa CD 2 người đã cùng mua...

 

các bút tích trong nhật ký...

 

chúng tôi muốn vét sạch nhà anh...

 

cuộc đời anh, không để lại
dấu vết gì của Clementine cả.

 

và sau khi đã hoàn tất việc
lập bản đồ,

 

các kỹ thuật viên sẽ thực hiện
việc xoá sổ đó ở nhà anh tối nay.

 

Như vậy, khi anh thức dậy
sáng sớm mai

 

Anh sẽ thấy mình nằm trên giường
như thể không có gì xảy ra...

 

vơi 1 cuộc đời mới đang chờ đợi.

 

Tình lại đi bạn!

 

Không, xin lỗi, thưa bà Sobel.

 

Không thể làm việc ấy 3 lần
trong 1 tháng.

 

Chính sách của chúng tôi
không phải thế...

 

Hôm nay khoẻ chứ, anh Barish?

 

Vâng, tôi đây.

 

Tôi biết là khẩn cấp...
và chúng tôi sẽ cố hết sức...

 

Hay là ngày 1 tháng 3...

 

Có khi anh nên nói với bác sĩ...
và bác sĩ...

 

Thôi, ta sẽ định 1 ngày hẹn.
Tuần này anh định đến ngày nào?

 

-Anh Barish.
-Bác sĩ rất bận chiều nay và...

 

Có khi ngày mai sẽ tiện hơn.
Khoảng 12g 15, được không?

 

Tháng 2 là 1 tháng bận rộn
vì ngày Lễ Valentine...

 

Đây là Stan Fink,

 

1 trong những kỹ thuật viên có
kinh nghiệm nhất...

 

Anh ấy sẽ lo việc của anh
đêm nay.

 

Rất vui được biết anh, anh Barish.

 

Tên tôi là Joel Barish,

 

và tôi đến để xoá ký ức
về Clementine Kruczynski.

 

Tốt lắm. Bây giờ xin anh
hãy nói về...Clementine.

 

Lúc ấy tôi đang...

 

sống với 1 phụ nữ khác, Naomi...

 

...cách đây vài năm.

 

và bạn tôi là Rob...và Carrie đã mời
bọn tôi đi cắm trại ở bãi biển...

 

Tôi không hề thích những dịp này.

 

Naomi đã không thể đi...
nhưng tôi đã đi...

 

và tôi đã...đã gặp Clementine.

 

Xin lỗi.

 

Hãy bắt đầu với những
ký ức mới đây nhất...

 

và ta sẽ đi ngược lại, đại khái vậy.

 

Có 1 cốt lõi cảm xúc ...

 

trong mỗi ký ức...

 

và khi ta xoá cốt lõi đó, nó sẽ
bắt đầu phân huỷ những thứ khác.

 

Và khi sáng mai...anh thức dậy...

 

những ký ức đã chỉ định
sẽ biến mất...

 

như thể 1 giấc mợ khi ta thức giấc.

 

Có nguy cợ tổn hại não nào không?

 

Về mặt kỹ thuật...

 

thì quy trình này chính là
gây hại cho não...

 

nhưng cũng cùng mức độ với
1 đêm nhậu nhẹt

 

Không có gì đáng bận tâm.

 

Thoải mái chứ?

 

Điều ta đang làm ở đây là
tạo ra 1 bản đồ trong não anh.

 

Ta bắt đầu nhé.

 

Nếu muốn hoàn tất công việc
này đêm nay,

 

thì còn nhiều việc
phải làm lắm đấy.

 

Anh hãy phản ứng với những
đồ vật này, anh Barish, xin mời.

 

Có 1 câu chuyện hay với cái này...

 

Thật ra, tôi sẽ nhận biết
mức độ cảm xúc...

 

nếu anh đừng mô tả bằng lời
nói những đồ vật đó.

 

Cứ cố tập trung vào các ký ức.

 

À, xin lỗi, ok.

 

Hoạt động lại rồi, hoạt động
rất mạnh. Rất tốt.

 

Đây là 1 thứ nữa.
-Thật là...

 

Tiếp theo, ok.

 

Đầu khoai tây.

 

Tiếp theo. Ok.

 

Xin cứ tập trung vào ký ức...
Patrick, làm ơn...

 

-Này Patrick, làm giúp 1 việc đi ...
-Ừ.

 

Kiểm tra điện thế dùm được
không? Cái gì đây?

 

-Điện thế không sao cả.
-Thật à?

 

Ở đây tôi muốn xoá sạch mà
không được đây này.

 

Về mặt kỹ thuật, việc làm này
là tổn hại não.

 

Kiểm tra...kiểm tra đầu nối dùm đi.

 

À, ông đây rồi. Tôi...

 

Tại sao tôi lại...Tôi không
hiểu mình đang nhìn thấy gì...

 

Sao tôi lại đứng đây và...

 

Chúa ơi. Vụ này thấy quen lắm.

 

Thấy rồi...
Điều này thật là...

 

Thôi, phải bắt đầu ngay nếu
muốn hoàn tất

 

việc này hôm nay.
Còn nhiều việc phải làm lắm.

 

Tôi đã đi vào trong đầu tôi rồi...
phải không?

 

Chắc là vậy.
Như vậy đấy.

 

Mới bắt đầu thì như vậy đấy.

 

Hay lắm.

 

Khi xong những vật này,
chúng tôisẽ huỷ hết.

 

Như thế, anh sẽ không bối rối
về sự có mặt của chúng trong nhà.

 

À. đây rồi.

 

-Patrick?
-Gì?

 

Patrick, cậu kiểm tra dùm...
Patrick?

 

Tôi có thể thấy hình ảnh
của chính giọng nói của tôi.

 

-Sao có nhiều dây thế?
-Vì có nhiều máy móc.

 

Đỡ chưa?

 

Cậu có chắc là nối máy
đàng hoàng không đấy?

 

-Đỡ chưa?
Hôm nay khoẻ chứ, anh Barish?

 

-Đây này.
-Đỡ hơn nhiều rồi.

 

-Không biết tôi có thích không nữa.
-Nếu thế tôi sẽ thử cái này.

 

Gần xong rồi.

 

Nhật ký...điều đó sẽ rất quý.

 

''Hôm nay tôi đã gặp 1 người...
mà không biết phải làm gì...

 

''Tên cô ấy là Clementine,
và cô ấy thật tuyệt vời ''

 

Trời, Chúa ơi!

 

-Sao? Sao?
-Cẩn thận chứ!! Lui lại!

 

Bình tĩnh!

 

Không sao đâu!

 

Đừng làm anh ta giật mình!

 

Xong vụ này rồi.

 

-Chỗ này thật bê bối.
-Đây là 1 căn hộ, Patrick.

 

Patrick.

 

Thôi thì không bê bối nhưng
tầm thường. Vô duyên.

 

và có mùi gì mốc nữa thì phải.

 

Patrick, mình tập trung làm việc
được không?

 

-Còn cả 1 đêm dài trước mặt.
-Ừ.

 

Đây là lần chót anh thấy em

 

Bây giờ là 3 giờ sáng

 

Hình như ...em làm hỏng xe
anh rồi thì phải.

 

Em có say xỉn lúc lái không?

 

Thật thảm hại!

 

Em hơi ngầy ngật 1 chút.

 

Đừng bảo em thảm hại!

 

Cũng đúng là thảm hại thật.

 

Sao vô trách nhiệm thế.
Rủi chết ai rồi sao?

 

Có khi em lỡ làm chết ai thật.
Có nên mở tivi ra xem không!?

 

Hay là mở thùng xe ra xem có
đứa bé hay con thú nào
trong đó không?

 

Em không có giết ai cả!

 

Chỉ trầy xe 1 chút thôi, Joel!
Anh làm như 1 bà già giữ của vậy.

 

Còn em thì sao?

 

1 mụ nát rượu? Say xỉn?

 

Anh sinh năm 1950 hay sao vậy?

 

''Nát rượu''?

 

Chấp nhận đi, Joel.

 

Anh khủng hoảng vì em đi
về khuya mà không có anh.

 

và trong cái đầu lẩn thẩn của anh...

 

anh đang cố nghĩ xem em có
ngủ với ai khác hôm nay không?

 

Không đâu, Clem,

 

Anh biết em đã ngủ với 1 người
nào đó tối nay.

 

Phải đó là cách em làm cho
người ta thích em không?

 

Anh xin lỗi, ok?

 

Clem, anh không có ý đó, ok?

 

-Clem?
-Chìa khoá của anh.

 

-Anh chỉ...tai anh ...
-Em không cần nữa đâu.

 

...giận...hay bực hay gì đó,
anh không biết.

 

Clem?

 

Được rồi.

 

Tối nay có Mary đến chơi đấy.

 

-Thế à?
-Ừ.

 

Tưởng cậu nên biết điều đó.

 

Tôi thích Mary. Thích cô ấy đến chơi.
Nhưng chắc cô ấy không thích tôi.

 

Cũng bình thường thôi.

 

Hay là tôi mời bạn gái tôi đến?
Tôi cũng có bạn gái rồi đấy.

 

-Muốn làm gì thì làm.
-Tôi có nói là tôi đã có...

 

Có.

 

Tôi có nói là có bạn gái mới chưa?

 

Tôi cần tập trung đây này, Patrick.

 

Ừ, vấn đề là...

 

tình trạng bọn tôi hơi...hơi kỳ kỳ.

 

Tình trạng của bạn gái tôi.

 

Chắc chắn là vậy rồi.

 

Chắc là phải...

 

Clem, để anh lái xe đưa em về.

 

Tránh xa tôi ra, đồ mái!

 

Nhìn xe đây này!
Rơi ra từng miếng rồi đó!

 

Anh sẽ xoá em đi, rất sẵn lòng!

 

Em cũng đã xoá anh rồi mà!

 

Thật không ngờ em lại làm
vậy. Mẹ kiếp.

 

Clem! nghe anh nói không?

 

Đến sáng mai em sẽ biến mất!

 

Kết cuộc hoàn hảo cho
câu chuyện khốn kiếp này!

 

1 cô gái thích tôi thì có sao đâu?
Như vậy không được à?

 

Tôi nghĩ điều đó hơi...buồn cưới.

 

Vậy, anh nghĩ ai đẹp trai hơn,
tôi hay gã này?

 

Patrick, để tập trung làm việc đi.

 

Có nhớ cô gái mình làm
tuần vừa rồi không?

 

Cô gái với vụ khoai tây gì đó?

 

Cô gái đó à?
Đó là bạn gái anh chàng này.

 

-Vậy à?
-Ừ.

 

Từng là. Mình đã xử lý việc ấy.

 

Tôi bắt đầu hơi yêu cô ấy
đêm hôm đó.

 

Cái gì? thằng quỷ nhỏ!

 

-Sao?
-Cô ấy không ý thức gì hết mà.

 

Cô ấy quá đẹp...và...

 

Tôi cũng chôm 1 cái quần lót nữa.

 

-Chúa ơi!
-Cái gì?

 

Tôi đâu có....

 

-Cũng sạch mà, có sao đâu.
-Đừng nói nữa. Tôi không muốn nghe.

 

-Tôi bảo là sạch!
-Sao? Đừng! Ngưng đi!

 

-Ừ thì thôi.
-Còn rất nhiều việc phải làm.

 

Đưa giấy tờ đây cho tôi.

 

Có...

 

Còn nữa...

 

Sau khi xoá ký ức của cô ấy...
tôi đã...

 

đến cơ quan của cô ấy và
mời cô ấy đi chơi.

 

Cậu đã làm cái gì?

 

-Chúa ơi!
-Chúa ơi, Patrick!

 

Cậu có biết là...

 

như vậy rất vô đạo đức không?

 

Cũng đâu đến nỗi tệ như vậy!

 

Sao? Mặt cậu trông thấy ghét quá!
Có sao đâu?

 

Patrick, cậu đã lấy quần lót
của 1 cô gái!

 

Có người đến...

 

Hắn đã lấy đồ lót của em.

 

Em đâu có thấy ai.

 

Joel?

 

Ủng của em đâu?

 

Em đang nổi da gà cùng
mình đây này!

 

Lẽ ra phải bỏ anh lại
ở khu chợ đồ cũ!

 

Muốn về chưa?

 

Em muốn có em bé.

 

Việc ấy để bàn sau.

 

Không ! Em muốn có em bé!

 

Anh không nghĩ là mình
đã sẵn sàng.

 

Anh chưa sẵn sàng thì có!

 

Clem, em thật sự nghĩ em có
thể chăm sóc 1 đứa bé sao?

 

Hả?

 

Anh không muốn nói đến
việc đó ở đây!

 

Em không nghe anh. Em không
bao giờ hiểu anh nói gì cả.

 

Anh không muốn nói đến!

 

-Mình phải bàn việc ấy!
-Anh không muốn!

 

Làm sao có thể nói là không
muốn nói đến 1 điều như vậy!

 

-Anh xin lỗi, Clem...
-Em sẽ là 1 bà mẹ rất tốt!

 

Emyêu trẻ con, em là người
sáng tạo...

 

-và em sẽ là 1 bà mẹ tuyệt vời!
-Chúa ơi!

 

Tại anh hết, Joel! Anh không
muốn bị ràng buộc!

 

Nó đang biến mất đấy!

 

Anh có biết anh rất may
mắn là được em chú ý không?

 

Có khi em nên kết thúc tại
đây cho xong đi, Joel!

 

Bỏ anh lại khu chợ cũ này với
mớ quần áo cũ!

 

Xong rồi.
Chỉ toàn chuyện vớ vẩn.

 

Cứ đi tìm 1 cái ghế đu cũ để
ngồi chết đi!

 

-Chào Patrick.
-Chào Mary, khoẻ không?

 

-Xin chào!
-Bên ngoài lạnh cóng!

 

-Dễ tìm ra nhà này không?
-Dễ.

 

Ấm rồi

 

Tội quá.

 

Có cái gì ngon để uống không?

 

Bọn tôi cũng chưa kiểm tra hết.

 

-Patrick?
-Ừ, gì?

 

Để tôi tìm cho.

 

Mary ghét tôi.

 

Tôi cũng không may mắn mấy
với đàn bà con gái.

 

Thử ngưng đừng lấy cắp
quần nhỏ của người ta xem sao.

 

Stan. Stan.

 

-Còn nữa.
-Thôi!

 

-Ừ!
-Thôi đi!

 

Cậu đâu cần uống gì, phải không,
Patrick?

 

-À, không sao.
-Khoan.

 

''Có phước thay kẻ hay quên...
bởi họ được tha thứ
cả những sai lầm của họ.''

 

Đó là Nietzsche.
''Bên kia Thiện và Ác''.

 

Tôi đọc trong quyển Bartlett của tôi.

 

Bartlett là cái gì?

 

Là sách những câu trích dẫn.

 

1 quyển sách ''Lời hay ý đẹp''.

 

Tôi nghĩ Howard sẽ được ghi
tên vào Bartlett 1 ngày nào đó.

 

Chắc chắn rồi. Howard là
Bartlett 'nguyên chất'

 

Chúa ơi!

 

Đánh thức anh ta dậy được không?

 

Đâu thể làm anh ta thức được.

 

Anh không nói gì hết, Joel.

 

Còn em như quyển sách để ngỏ.

 

Cái gì cũng kể anh nghe.

 

Bất cứ thứ gì đáng xấu hổ
cũng kể.

 

Anh không tin em.

 

Nói liên tục chưa chắc đã là
truyền đạt điều gì.

 

Em đâu có làm vậy.

 

Em muốn hiểu anh hơn.

 

Đâu phải lúc nào em cũng
nói! Chúa ơi!

 

Phải chia sẻ với nhau chứ Joel.

 

Như vậy mới có thể gọi là thân tình.

 

Em hết sức bực vì anh nói
với em như vậy.

 

Anh xin lỗi.

 

Chỉ tại...những suy nghĩ của anh
không có gì thú vị cả.

 

Em muốn đọc quyển nhật ký gì
mà anh cứ viết lách suốt.

 

Anh viết gì trong đó nếu
không có ý nghĩ hay đam mê gì...

 

...hay là tình yêu?

 

Ngày 19 tháng 11, 2003

 

Lại ăn tối ở quán Kang.

 

Chúng ta có giống những cặp
vợ chồng tội nghiệp

 

mà mình hay thương hại
ở nhà hàng?

 

Y như những bóng ma đang ăn tối?

 

Thật không chịu nổi ý nghĩ
{y:i)người khác có thể nghĩ thế về mình.

 

Anh thích thế.

 

Món gà thế nào?

 

Ngon lắm.

 

-Nữa không?
-Không...thôi, cảm ơn.

 

Bây giờ cô ấy sắp xỉn và
ngớ ngẩn nữa rồi.

 

Này, anh làm ơn 1 việc...

 

...dọn dẹp tóc đừng để dính
sà phòng sau khi tắm được không?

 

-Ừ, ừ.
-Nhìn thật...

 

-...ghê quá.
-Ghê.

 

-Thật là...
-Gớm.

 

Gớm quá đi mất.

 

Patrick, làm cho xong cái này
được không?

 

Patrick.

 

Chào Quýt ngọt.

 

À, Patrick, anh đấy à?

 

Sao em khổ sở thế này.

 

-Tại sao? có gì vậy?
-Em không biết nữa.

 

-Sao? Xin lỗi?
-Em bối rối quá!

 

Anh cần chi ạ?

 

Bối rối? em bối rối điều gì?
Mọi việc vẫn ổn.

 

Bé cưng, lại đây.

 

Em sợ điều gì?

 

-Anh có yêu em không?
-Dĩ nhiên là có rồi.

 

Sách học làm người để đâu?

 

Anh có nghĩ là em xấu không?

 

Không! Em đẹp vô cùng.

 

-Để anh đến gặp em.
-Thôi, thôi.

 

Không nên đâu, em đang
rối tung đây, Patrick.

 

Thì cứ để anh đến, rồi anh
sẽ làm em vui lại.

 

Ok.

 

Stan, tôi vắng 1 chút nhé?
Cô bạn gái của tôi đang buồn.

 

Mình đang xoá ký ức anh chàng
tội nghiệp này nửa chừng ...

 

Cứ để cậu ta đi đi Stan!

 

Để cậu ta đi đi, em sẽ giúp anh.

 

-Thấy chưa?
-Có khó gì đâu?

 

-Cô ấy ghét tôi...nên muốn tôi đi.
-Thì đi đi.

 

Thôi được. Anh sẽ đến ngay
đấy, Quýt ngọt.

 

Thích không?

 

Trời ơi.

 

Y chang màu áo em.

 

-Anh thích lắm.
-Anh thích?

 

Trông em như 1 quả quýt ngọt..

 

-'Clementine quả quýt!'
-Ngọt tuyệt vời.

 

-Và không có hột nữa chứ.
-Em thích thế.

 

Anh rất yêu quýt!

 

Thấy em làm vịt chưa?

 

-Quýt?
-Joel. Vịt này.

 

-Sao hắn biết gọi tên em như vậy?
-Ai biết?

 

-Chúa ơi. Clem?
-Vụ này hay quá.

 

Họ tự xưng như vậy đó.

 

''Clash'' Băng nhạc
quan trọng duy nhất...

 

Họ lấy tên như vậy vì 1 lý do.

 

-Cũng hay quá hả?
-Như thể là công bằng xã hội...

 

Như điều Howard đang làm.

 

Ừ.

 

Giúp cho con người sống lại
từ đầu.

 

Hay quá.

 

Mình nhìn 1 đứa bé, và nó
thật trong trắng, tự do...

 

Còn người lớn thì là cả
1 mớ bòng bong buồn khổ...

 

và sợ hãi...

 

Howard làm mọi thứ biến mất.

 

Chúa ơi.

 

-Em à, sao thế?
-Em không biết! Không biết!

 

Tôi bối rối, lạc lõng quá!

 

Như thể tôi đang tan biến vậy.

 

-Tan biến?
-Da tôi rớt ra đây này. Tôi già rồi!

 

-Không có gì là có lý cả!
-Em đâu có già!

 

-Thật vô lý. Tất cả đều vô lý!
-Ôi, quýt ngọt.

 

Vô lý...tất cả đều vô lý!

 

-Chẳng có gì có lý cả, Patrick
-Không sao đâu mà.

 

Mình đi nhảy nhé?
Anh muốn đi Montauk không?

 

-Montauk?
-Ừ.

 

-Thôi, hay là đi Boston.
-Được, được thôi! Tuần sau ta đi.

 

Không, bây giờ chứ.
Phải đi ngay bây giờ.

 

Tôi phải xem hồ Charles đóng băng.

 

Xin chào, tôi là Joel.

 

Xin để lại tin nhắn sau tiếng Bíp
và tôi sẽ gọi lại.

 

Nhất lên, nhấc lên dùm đi!

 

Khoan, khoan, chờ chút.

 

Alô? Ừ, gì đấy?

 

Tôi có chút sự cố với cô nàng.

 

Tối nay làm việc 1 mình
được không? Hết sức xin lỗi.

 

Đừng lo. Tôi có thể làm được.

 

-Đằng nào máy cũng tự chạy 1 mình.
-Cảm ơn Stan. Nợ anh lần này.

 

Này, tôi cúp, tôi cúp đây.

 

Charles.

 

Đâu, Charles đâu?

 

''Nhìn này, anh và em trên sông Charles.
Anh có thể chết lúc này, Clem.

 

''Anh hạnh phúc quá. Anh chưa
bao giờ cảm thấy như vậy.
Đúng nơi anh phải đến.''

 

-Vui quá nhỉ?
-Ừ, vui quá!

 

Hay thật...À...anh...

 

Anh có mua cho em...

 

-Cái gì?
-...món quà...

 

Chúc mừng lễ Valentine sớm!

 

Cái gì thế anh?

 

Anh đâu có biết...Mở ra đi.

 

Thật...thật là đẹp!

 

-Em thích không?
-Thích. Đúng ý em lắm, thật đấy.

 

Em chưa bao giờ đi chơi với ai

 

mà sau đó mua tặng em thứ
nữ trang gì em thích cả.

 

Cảm ơn anh.

 

-Mình đi đi.
-Đồng ý.

 

-Joely?
-Gì đấy, Quýt ngọt?

 

Em có xấu lắm không?

 

Lúc còn bé, em cứ nghĩ thế.

 

Nói đến là em đã khóc rồi.

 

Đôi khi em không nghĩ
mọi người hiểu được

 

làm trẻ con có thể
cô độc như thế nào.

 

Như thể mình chẳng là gì cả

 

Em lên 8...

 

và em có rất nhiều đồ chơi...

 

rất nhiều búp bê.

 

Búp bê em thích nhất là con xấu
nhất mà em đặt tên là Clementine.

 

Và em cứ la hét nó...

 

''Mày không được xấu!
Mày phải đẹp!''

 

Cũng lạ quá.

 

Làm như là nếu em biến đổi nó...

 

em cũng có thể thay đổi vậy.

 

Em xinh lắm.

 

Joely, đừng bao giờ xa em nhé.

 

Xinh lắm. Xinh lắm.
Bé xinh của anh.

 

Mierzwiak, xin ông để tôi
giữ ký ức này...

 

Chỉ cái này thôi.

 

Tôi không muốn nắm tay anh.
Ra đây.

 

Ngừng lại!

 

Anh có thể chết ngay lúc này, Clem.

 

Anh thật...

 

...hạnh phúc.

 

Anh chưa bao giờ cảm thấy thế cả.

 

Anh đang ở đúng...

 

nơi anh phải đến.

 

Clem?

 

Tôi muốn ngưng!

 

Tôi sẽ cho ông biết!

 

Tôi muốn ngưng việc này!

 

Nghe tôi nói không?
Tôi không muốn làm việc này nữa!

 

Tôi muốn ngưng!

 

Có ai đó không?

 

-Clementine?
-Joel?

 

-Clement...
-Joely?

 

-Clem!
-Joel?

 

Clem!

 

-Sao?
-Mình phải đi thôi.

 

-Sao? Cái gì?
-Anh vừa nghĩ ra cách ngưng việc này.

 

Ngưng việc gì?

 

-Joely.
-Nhanh lên, Clem.

 

-gửi nách anh này!
-Không!

 

-Đừng làm em nhột! Em không ngửi đâu!
-Cứ làm đi!

 

-Không.
-Được thôi.

 

Tập trung đi Clem.

 

Mình phải trở về văn phòng.

 

Có 1 cuộn băng.
Không, không phải tấm ảnh.

 

Không phải tấm ảnh.

 

Nó đâu rồi? Ở đây Nhanh lên!

 

Nhìn em này.
Ở đây trông em được chứ!

 

Anh Barish, Hồ sơ của
chúng tôi là hồ sơ mật,

 

nên tôi không thể cho anh
xem bằng chứng...

 

Chỉ cần nói là cô...
cô...Kruczynski...

 

đã không cảm thấy hạnh phúc
và đã muốn quên đi.

 

Tốt lắm. Bây giờ hãy kể
tôi nghe về Clementine đi.

 

Cứ nói hết những gì còn nhớ!

 

Ông ấy bảo thế.
Rồi hôm đó ta đã thấy gì?

 

-Không, đừng!
-Nhìn kìa!

 

-Mẹ kiếp!
-Mình sẽ đi thăm bà của em.

 

-Joel, tại sao...em không...thôi, Joel!
-Mình sẽ không đi xe lửa!

 

-Đừng bắt em phải chạy nữa!
-Nhanh lên!

 

Mierzwiak!

 

-Sao lúc nào cũng phải chạy vậy?
-Mierzwiak!

 

Làm ơn...

 

Vậy xin anh cứ bắt đầu bằng
cách kể tôi nghe...

 

những gì anh còn nhớ...

 

Mierzwiak.! Hãy giúp tôi tỉnh lại!

 

Xin lỗi, anh Barish.

 

Tôi đã tưởng anh hiểu sự việc
ở đây rồi chứ.

 

Tôi không biết.
Ông đang xoá ký ức về cô ấy.

 

Xoá luôn ký ức của cô ấy về tôi.

 

Tôi không biết.

 

Gì thế này? Tôi biết tôi đang
ở trên giường...tôi biết vậy.

 

Tôi đang ở trong đầu tôi.

 

Tôi cũng là 1 phần của sự
tưởng tượng của anh nữa, Joel.

 

Làm sao có thể giúp anh được.

 

Tôi cũng đang ở trong đầu anh
đây.Tôi là anh đây.

 

Xin lỗi.

 

Kìa...ai vậy?

 

À, cậu...cậu ta làm việc cho chúng tôi.

 

Đó là Pa-a-a-a-atrick,

 

Patrick nhí.

 

Hắn đang giả mạo tôi.

 

Hắn lấy đồ đạc của tôi.

 

Nó đang quyến rũ bạn gái tôi
với lời của tôi, đồ đạc của tôi.

 

Hắn lấy cả đồ lót của cô ấy
nữa. Chúa ơi!

 

Lấy đồ lót của cô ấy!

 

Anh có thể chết ngay lúc này, Clem.

 

Anh hạnh phúc quá.

 

Anh chưa cảm thấy thế bao giờ.
Anh đang ở nơi phải đến..

 

Tôi muốn về nhà.

 

Gì thế?

 

Clem!

 

Khoan, Clem!

 

Clem?

 

Họ đang xoá em!

 

Em đây!

 

Clem, tập trung đi.
Anh thuê ho đó.

 

Anh xin lỗi, sao anh ngu thế?

 

Anh à, bình tĩnh! Cứ
tận hưởng cảnh đẹp này.

 

Anh muốn họ ngưng điều này
trước khi anh tỉnh lại

 

và không còn biết em là ai nữa.

 

Nếu thế thì bảo họ huỷ vụ này đi.

 

Em nói cái gì vậy? Anh đâu
có huỷ được. Anh đang ngủ mà.

 

Ráng làm sao để tỉnh lại !

 

Em muốn anh tỉnh lại à?
Được. Thôi được.

 

-Bắt đầu đây. Làm thế này được không?
-Được đấy!

 

-Anh sẽ cố hết sức. Đây nhé.
-Đúng là 1 ý hay.

 

Ừ. Ok.

 

Có vẻ thành công đó!

 

-Đừng, nhột lắm.
-Ôi trời ơi!

 

Chúa ơi. Cái gì vậy?
'Thánh thần ơi. Cái gì vậy ?

 

Bớt son của em !

 

Cũng có hiệu quả...trong giây lát.

 

nhưng anh không...không cử động
được. Em biết không?

 

Lai 1 lời tiên đoán của Joel nữa rồi!

 

Anh cứ thích chứng minh là
em sai thay vì...

 

Này, anh không muốn bàn
việc này lúc này, ok?

 

Được thôi.

 

Rồi sao nữa? Em nghe đây.

 

Anh đâu có biết.
Em đã xoá anh mà.

 

Đó là tại sao anh đến đây.
Đó là lý do anh làm việc này.

 

-Em xin lỗi...
-Em...chính em!

 

Anh biết em mà. Em rất bồng bột.

 

Đó là điều anh yêu nhất ở em.

 

Joel?

 

Em có ý kiến khác để giải
quyết vấn đề này.

 

Đây là 1 ký ức về em...

 

cách anh muốn làm tình trên ghế
nệm sau khi nhìn chỗ ấy 1 chút.

 

-Gì nữa?
-Joel, những người xoá
ký ức sắp đến đây xoá đó!

 

Sao anh không đưa em đi
chỗ khác...

 

1 nơi nào đó lẽ ra không có em...

 

rồi ta sẽ trốn ở đó đến sáng?

 

Trời ơi, anh đâu còn nhớ được
gì khi không có em.

 

Nghe dễ thương lắm.
Phải cố đi, ok?

 

Ok.

 

Hãy chèo, chèo, chèo
con tàu của ta xuôi dòng...

 

Cõi lòng phơi phới...

 

Hãy chèo, chèo, chèo
con tàu của ta xuôi dòng...

 

Hãy chèo, chèo,
chèo con tàu của ta
Cõi lòng phơi phới phơi phới...

 

Cuộc đời như 1 giấc mơ...
Cõi lòng phơi phới, phơi phới...

 

Cõi lòng phơi phới, phơi phới...

 

Cuộc đời như 1 giấc mơ...
Hãy chèo, chèo,
chèo con tàu của ta

 

Được rồi đó!

 

-...xuôi dòng...
-Em là 1 thiên tài!

 

Joel?

 

Joel?

 

Anh đi đâu đấy?

 

Lẽ ra phải có em đi cùng chứ!

 

Tôi lấy tô trộn xà lát. Cô khuấy
súp và canh chừng bé Joel nhé?

 

Vâng được ạ.
Nó rất thích ở bên tôi.

 

-Đúng vậy!
-Clem?

 

Được rồi! Chúa ơi, nhìn này!

 

Nhìn này ! Nhìn cái áo này này!

 

Chúa ơi! Nhìn mà xem.
Giá mà em có thể lấy nó luôn!

 

Mà em là ai?

 

-Bà Hamlyn.
-Ừ, bà Hamlyn.

 

Còn anh mới lên 4 tuổi.
Trời ơi.

 

Thấy cái tô rồi. Hôm nay có
món sàlát đậu đũa.

 

Nó ở dưới đó được chứ?
Bé của mẹ, con vui không?

 

Chúa ơi, tôi cứ dọn dẹp cả
ngày thế này.

 

-Tôi nhờ cô rửa giúp
mớ đậu đũa nhé?
-Vâng, sẵn lòng!

 

Chúa ơi. Nhà bếp đẹp quá!

 

-Cảm ơn rất nhiều!
-Không ai để ý mình nữa!

 

Bà ấy bận...không thấy mình.

 

Không ai bao giờ nhìn thấy mình.
Me đâu!?

 

Bé Joel. Joely.!Joely.!

 

-Bé cưng vẫn còn dưới đó à?
-Nó vẫn ổn đấy.

 

Có gì để uống không?

 

Giờ này mà uống rượu sao?
Chưa đến 5 giờ.

 

-Nếu có vodka thì tốt quá.
-Chờ tí, để xem tôi có không nhé.

 

Tôi sẽ chờ ngay đây.
Joel! không được, cưng à.

 

Joely.

 

Mẹ bảo phải trông chừng bé đấy.
Chui xuống bàn mau!

 

Kem! Kem!

 

Kem!
Phải ăn tối xong mới được ăn kem.

 

Thôi mà Joel!

 

Joel, lớn lên đi!!

 

Đừng bỏ anh, Clem. Chúa ơi, Clem.

 

-Vụ này kỳ kỳ thế nào đó.
-Anh sợ quá.

 

-Me! Em muốn me em!
-Đừng khóc nào bé Joel!

 

Bé Joel, không sao đâu.
Joel. Joely. Joel!

 

Nín đi! Thành công rồi!
Mình trốn được rồi, Joel! Đi thôi!

 

Này nhìn đi!

 

Chờ đó nhé.

 

Đây này, y như anh nhớ.

 

Ghê quá!

 

Nó ngưng rồi.

 

-Cái gì?
-Ngưng xoá.

 

Ôi mẹ kiếp.

 

Trầm trọng rồi.

 

Anh ta đã ra ngoài vùng
quy định. Ra ngoài rồi.

 

-Ở đâu?
-Anh đâu có biết.

 

Vụ này tệ rồi. Thật tệ,
hết sức tệ. Kính anh đâu rồi?

 

Ok. Chán quá.

 

Ok. Làm gì bây giờ?
Tôi phải làm sao?

 

-Phải làm sao bây giờ?
-Anh đâu có biết phải làm gì!

 

-Làm sao bây giờ?
-Chán quá! Anh không biết!

 

-Anhđã nói là không biết.
-Em xin lỗi. Nhưng phải làm gì chứ!

 

Anh không biết! Em làm anh
khủng hoảng đó. Bình tĩnh!

 

Anh phải làm gì chứ? Rủi
anh ta tỉnh lại tưng tưng thì sao?

 

lm đi, em làm anh sợ đó!

 

Điên điên, tưng tửng.
Nghe cũng hay chứ?

 

-Mẹ kiếp!
-Em đói quá!

 

Mẹ kiếp!

 

Sao, làm sao? Làm sao?

 

-Ta nên gọi Howard.
-Không đời nào! Không được!

 

Đây là nghề anh ...
Anh lo được mà.

 

-Anh đâu có gọi Howard được.
-Coi như anh ta tửng rồi!

 

Thật...không còn thì giờ
giỡn nữa đâu!

 

Anh lo được mà. Em nói gì vậy?

 

-Đừng giỡn nữa!
-Thôi được, anh sẽ gọi Howard.

 

Alô. Alô, Howard?
Tôi, Stan đây.

 

Tôi đang làm việc với anh chàng
ở đây... và đã lạc mất anh ta 1 lúc.

 

Và...tôi không...tôi không thể
kéo anh ta trở lại.

 

Ok, kể tôi nghe sự việc
xảy ra trước khi anh ta biến.

 

Tôi cũng không chắc lắm, vì
phải rời màn hình chừng 1 phút...

 

tôi đã cài chế độ tự động,
vì phải...

 

phải đi tiểu 1 chút...

 

-Còn Patrick?
-Patrick? nó bệnh nên về nhà rồi.

 

Ôi trời ơi...

 

-Ok, địa chỉ ở đâu?
-Tôi biết, tôi rất tiếc.

 

-Không sao đâu. Nói đi.
-Ở số 159, đường South Village

 

-Ừ.
-Căn hộ 1 E, Trung tâm Rockville.

 

-Mary?
-Ông ấy đến đó!

 

Em cứ ở.

 

-Gom đồ đạc đi Mary.
-Tôi ở lại!

 

-Anh nghĩ em nên đi đi.
-Không đời nào.

 

Mary... mẹ kiếp.

 

-Em chóng mặt quá!
-Anh xin em mà, Mary!

 

Em phải đi! Đừng giả vờ
nữa Mary.

 

Em không muốn ông ấy thấy
em đang xỉn!

 

Mary, em không thể hình dung
mình sẽ rắc rối thế nào

 

-Nếu Howard đến và...
-Trông em kinh quá!

 

Joely, thôi đi, Joel.! Nhìn này!

 

-Joel!
-Phải bế mình lên chứ!

 

Cũng lạ ...sao ý muốn đó lại quá
mạnh...Joel, nhìn này, nhìn em đi!

 

Sáng mai anh sẽ nhớ em...

 

và anh sẽ đi tìm em, và kể về
đôi ta...và ta sẽ bắt đầu từ đầu.

 

Pat? Tôi... Pat?

 

Chúng mình dùng cocktail
với nhau nhé?

 

Gã Patrick đó, hắn bắt chước anh!

 

Patrick nào?

 

-Hắn đó!
-Sao?

 

Hắn ở trong căn hộ của anh!

 

Hắn là 1 trong những tay
đến xoá trí nhớ..

 

Hắn đã mê em lúc xoá ký ức cho em
và bây giờ hắn đang tự giới thiệu

 

như thể hắn chưa biết em bao giờ.

 

và 2 người đang hò hẹn đi chơi.

 

Thế à? Hắn có xinh trai không?

 

Clem, em đâu có sao!

 

Em là người phụ nữ tuyệt vời
nhất mà anh từng gặp.

 

Em...tốt bụng...

 

Xinh đẹp...

 

...thông minh và vui tính...

 

...và dễ thương nữa.

 

Sao?

 

Thôi được rồi.

 

-Tránh ra! Tránh ra! Nhanh lên!
-Cẩn thận chứ!

 

Được rồi!

 

Chúa ơi. Em vẫn buồn ngủ quá!

 

Thuốc nhỏ mắt anh cho không
hiệu quả gì rồi.

 

Bình tĩnh, bình tĩnh.

 

-Chào Mary. Cô làm gì ở đây?
-Chào Howard.

 

Cô ấy đến phụ 1 tay.

 

Tôi đã muốn hiểu càng nhiều
càng tốt về phương pháp...

 

Tôi nghĩ sẽ rất quan trọng cho
công việc ta làm

 

nếu tôi cũng hiểu cốt lõi của
công việc này.

 

thật ra thì không phải công việc
của tôi, những việc đang diễn tiến...

 

công việc của đồng nghiệp,
ở chỗ tôi làm việc.

 

Ừ, thôi được, để xem ta có...

 

tìm hiểu lý do sự việc này
không nhé?

 

À...vâng.

 

Cũng hơi lạ, vì tôi đã thử làm thế rồi.

 

-Có thử qua cổng C không?
-Vâng, tất nhiên.

 

Ý tôi nói là có.

 

Ừ.

 

Thôi được.

 

-Kết nối lại nhé?
-Ừ.

 

All right.

 

Tôi đã....tôi đã cho chạy
các chương trình hỗ trợ...

 

và đã không tìm ra...

 

nên tôi đã đối chiếu ký ức
với những danh sách gốc.

 

-Đây, Howard.
-Đây.

 

-Để em lấy ghế cho Bác sĩ.
-À, cảm ơn.

 

Không có chi ạ.

 

Bây giờ tôi sẽ....tôi sẽ đi qua
cả trí nhớ...

 

Để xem có cái gì mới nữa không.

 

Ôi em yêu kiều, ôi em yêu kiều

 

nàng yêu dấu hỡi Clementine...

 

Anh thích tắm trong
lavabo thế này.

 

Cảm giác thật an toàn.

 

Thật, chưa bao giờ thấy bé Joel
vui đến thế.

 

Đây rồi.

 

Thật không hiểu sao
lại trật như vậy?

 

Anh ta làm gì ở đó?

 

Mắt anh ta mở kìa.

 

-Nãy giờ có như vậy không?
-Không.

 

Thật là...Vụ này không tốt rồi.
Không.

 

Tôi sẽ phải...

 

Tôi sẽ phải tiêm cái này.

 

Anh không thấy là em yêu anh
sao, Antoine?

 

Trở lại rồi.

 

Nhìn bác sĩ làm việc thấy
hay lắm, Howard.

 

Như bác sĩ giải phẫu hay nghệ sĩ
dương cầm vậy.

 

Cảm ơn, Mary.

 

Howard, ông nên về ngủ đi.
Tôi...nghĩ là có thể lo được.

 

Sao anh không thể thấy là
em yêu anh, Antoine?

 

Anh may mắn thật.

 

Hôn anh 1 cái đi!

 

Mà đừng gọi anh là Antoine.

 

-Tên anh là Wally.
-Em biết vậy...

 

nhưng làm sao mà yêu được
1 người tên Wally?

 

Cái gì thế?

 

Chúa ơi, có người từ dưới
đất chui lên đấy!

 

Thế à?

 

-Xong rồi!
-Quýt ngọt!

 

-Joel! Anh làm gì đấy?
-Ta phải đi ngay.

 

Đi đi, Nhanh lên! Đi nhanh lên!

 

Chạy thì chạy, nhưng
không trốn được đâu!

 

Clem, nhanh lên!

 

Chiếc xe tải đó.

 

Bác sĩ! Làm ơn!

 

Nào, ta hãy bắt đầu bằng
cách anh kể tôi nghe

 

tất cả những gì anh nhớ...

 

Sao lạ vậy? Anh ta trở về
1 ký ức mà ta đã xoá.

 

Thì ít ra ta cũng biết anh ta
đang ở đâu.

 

Trở lại đúng tuyến rồi,
phải không?

 

Nhanh lên, Clem.

 

Hình như anh ta cố ý cưỡng lại
quy trình xoá ký ức.

 

-Em không muốn chạy nữa.
-Mẹ kiếp.

 

-Nhanh lên, nhanh lên!
-Dấu em ở đâu đó thật sâu

 

Thật sâu trong quá khứ.

 

-Ở đâu?
-Trong 1 điều gì đó nhục nhã.

 

-Nhục nhã?
-Cố lên, thứ em bé lớn xác!

 

Anh xin lỗi!

 

Để anh đưa em về nhà.

 

Không!

 

-Chào Howard.
-Không, khoan đã, Howard.

 

Anh ta lại biến nữa rồi!

 

-Ôi, trời ơi.
-Rất tiếc, Howard.

 

Nhục nhã...

 

Nhục nhã?

 

-Nhục nhỉ..
-Joel.

 

Em cũng đâu có thích vậy.

 

Anh đang cố tìm những nơi
bí mật khủng khiếp để...

 

Joel, con à, mẹ có... Mẹ định...

 

Thôi con ạ. Để mai mẹ hỏi.

 

Chúc con ngủ ngon.

 

-Em xin lỗi...,Joel.Joely.
-lm đi.

 

Nhìn kìa!Joel!

 

-Joel, nhìn kìa.
-Gì?

 

Nhìn xem ta đang ở đâu này!

 

Clem, vụ này không hay đâu.

 

Vậy dấu em ở đâu thật là
bí hiểm, sâu trong vô thức!

 

-Nhanh lên, đánh đi!
-Không được! tôi phải về nhà!

 

Khi khác làm sau!

 

Đồ mít ướt!

 

Nó có bạn gái đó!

 

Khoan, sao thế này?
Nghe tao nói này, Freddy.

 

Tao không sợ mày nữa!

 

Joel!

 

-Joely, đứng lên! Không đáng đâu!
-Đánh nó! Đánh nó!

 

Chúng nó không đáng đâu, Joel!

 

-Nhanh lên, Joel.
-Mày ngu lắm!

 

-Xấu hổ quá!
-Không sao hết!

 

-Anh còn bé mà.
-Thế à?

 

Nhanh lên! Đây là nhà của
anh...ngày xưa.

 

Giá mà anh có thể biết em
từ lúc còn bé nhỉ?

 

Anh thích cái mũ hồng của em không?
Này, nhìn đi cho đỡ buồn.
Lần này muốn giết em thì giết đi.

 

-Đến phiên em đi đấy. 1 ...2...3
-Thật à? Em chết thật đấy nhé.

 

-Ok.
-1 ...2...3

 

Em chết rồi!

 

Mẹ anh kìa. Khi..không sao ạ,
bon con chơi thôi.

 

Xin chào Bác, anh ấy giết con
đấy, nhưng không phải thật đâu.

 

Rồi, em chết chưa đấy?

 

Chết rồi!

 

Hình như tôi hiểu ra rồi.

 

Tôi vẫn không hiểu...nhưng tôi
có thể tìm anh ta tương đối nhanh.

 

Clem!

 

Clem!

 

Jo--Joely?

 

Anh có sao không , Joel?

 

Joel? Joel?

 

Chúa ơi. Sao kinh khủng vậy!

 

-Ok, ok.
-Chỉ 3 giây thôi mà!

 

-Thôi được, để làm lần nữa.
-Lần nữa, rồi em sẽ đi.

 

Ok.

 

Nhìn này! Hay quá!

 

Hay thật! Coi chừng! Coi chừng!

 

-Mẹ kiếp!
-Bông tuyết!

 

Căn nhà của ta!

 

Nhanh lên!
Nhanh lên!

 

Nhanh lên!
Mình phải về!

 

Lại đây với em!

 

Mình phải về. Clem?

 

Mình phải về!

 

Thôi mà, lại đây!

 

Không! Không phải lúc đùa đâu!

 

Bỏ ra! Chúa ơi!

 

-Anh còn không biết đây là đâu nữa!
-Vui lắm! Theo em đi!

 

-Chỗ này rất tuyệt!
-Không, lối này, lối này!

 

Không, đằng này.
Em quấy thật đấy!

 

Em làm sao vậy?

 

Buông em ra đi, Joel!

 

Em rất thích nhìn Bác sĩ làm việc.

 

Chắc là tôi...

 

tôi đi ra ngoài...
hít thở không khí 1 chút.

 

...nếu không ai phiền.

 

Có vẻ như ông lo được hết rồi.

 

Ừ...đi đi. Không sao cả.

 

Ông có thích các câu trích dẫn
không Howard?

 

Ý cô nói sao?

 

Nhưlời hay ý đẹp, chẳng hạn?

 

Tôi rất thích đọc chúng,

 

và trong lúc đọc, tôi cũng đã
thấy vài câu mà ông có thể thích.

 

Tôi...cô đọc tôi nghe vài câu đi.

 

Có 1 câu nói rằng

 

''Có phước thay kẻ hay quên...bởi
ho được tha thứ các sai lầm của họ.''

 

-Đó là Nietzsche, đúng không ?
-Vâng.

 

Và tôi thì lại nghĩ là có thể đố
ông câu gì mà ông không biết.

 

Không phải vậy...

 

Câu đó rất hay, tôi cũng vui là
cả 2 ta đều biết câu đó.

 

Ừ...và còn 1 câu nữa mà tôi thích...

 

1 câu của Pope Alexander,
và nó như thế này...

 

-Alexander Pope?
-Vâng.

 

Vâng, chán thật.

 

Tôi đã tự nhủ là không được nói
''Pope Alexander'' như 1 con dở hơi

 

và rồi tôi lại đi nói y như vậy.

 

-Đâu có sao.
-Ông dễ thương quá.

 

Câu đó thế này ''Kẻ trinh trắng
vô tội hạnh phúc ngần nào?

 

''quên hết cõi đời,
bị cõi đời lãng quên...

 

''Ánh nắng vĩnh cửu trên trí nhớ
không tỳ vết...

 

từng lời cầu xin hiển hiện và
mọi điều ước đạt thành ''

 

Em muốn là 1 con voi thật to...
khổng lồ...

 

với 1 cái vòi thật to như vậy.

 

Clem? Clementine?

 

Tôi chưa nghe câu đó.
Hay quá.

 

Em chỉ nghĩ là biết đâu,
câu này có thể thích hợp?

 

Em rất phục công việc bác sĩ làm.

 

-Em không có ý quá thân mật...
-Không sao, không sao.

 

Tôi...tôi rất vui khi...

 

Em xin lỗi...

 

Em yêu bác sĩ từ lâu rồi.

 

-Em không nên nói thế.
-Ôi, Mary, đừng.

 

Cô...cô là 1 cô gái tuyệt vời.

 

Nhưng...tôi...tôi đã có vợ con.

 

Em biết tôi có gia đình rồi mà.

 

Ôi, Mary.

 

Mary, không được đâu.

 

Xin chào bà Mierzwiak.

 

-Sao?
-Chúa ơi!

 

Ai đấy?

 

Cảm ơn, Stan. Cảm ơn rất nhiều.

 

Hollis. Hollis!

 

Hollis!

 

Khoan, khoan đã Hollis!

 

-Em biết mà, Howard.
-Hollis, mọi việc không phải như thế!

 

Anh đến đây để làm việc!
Hollis, anh chỉ có lỗi lần này!

 

-Chỉ tại tôi yêu bác sĩ, tại tôi!
-Ừ.

 

Em thề là tại em buộc bác sĩ
phải làm vậy!

 

Đừng ác quá vậy, Howard.
Bảo cô ấy đi.

 

Bảo em cái gì?

 

Tội cô bé thật.

 

Cô có thể giữ ông ấy...

 

Cô đã từng giữ mà.

 

Sao?

 

2 ta đã từng có một quá khứ.

 

Tôi rất tiếc. Em đã muốn
thử xoá trí nhớ...

 

Em...

 

Em đã muốn làm điều đó

 

để có thể quên đi...

 

để có thể...ừ...

 

Tôi...phải trở vào đó làm việc tiếp.

 

...Gần sáng rồi.

 

Ta sẽ nói chuyện sau.

 

Đồng ý?

 

Để anh chở em về nhà.

 

Kệ mẹ việc này, chán quá!

 

Xin chào!

 

Tôi đâu có nghĩ anh
lại đến đây nữa.

 

Tôi tưởng anh...quê.

 

Cũng đúng là anh đã bỏ trốn.

 

Anh chỉ cần gặp lại em.

 

Gì?

 

Anh muốn ...

 

...mời em đi chơi...được không?

 

Anh có vợ rồi à?.

 

Chưa, chưa có gia đình.

 

Không. Anh chưa có gia đình.

 

Này bạn. Em bảo cho mà biết...
chơi với em là phải dành hết cho em.

 

Em không muốn lén lút
với người có vợ.

 

hay là bồ bịch tình nhân gì
mà anh có thể đang có.

 

Nếu quen với em thì chỉ có
1 mình em thôi.

 

Ok.

 

Quá nhiều gã nghĩ rằng em chỉ
là 1 khái niệm...bù đắp cho họ.

 

hay em sẽ làm cho họ hồi sinh...

 

nhưng em chỉ là 1 cô gái rắc rối,
đi tìm 1 chút bình yên...

 

Đừng đổ những rắc rối của anh
vào đời em .

 

Anh nhớ câu nói đó khá rõ.

 

-Em làm anh để ý phải không?
-Em làm cả thế giới để ý!

 

Có lẽ.

 

Anh vẫn tin là em sẽ cứu đời anh

 

ngay cả sau vụ đó.

 

Em biết.

 

Mọi việc sẽ khác đi...

 

nếu ta có thể ...cho mọi việc
1 cơ may khác.
another go around.

 

Hãy nhớ em.

 

Hãy cố hết sức.

 

Có khi ta sẽ nhớ đấy.

 

Cứ cho tôi biết cô nhớ gì...

 

rồi ta sẽ bắt đầu từ đó.

 

Đồng ý.

 

Em đã thích bác sĩ ngay.

 

Bác sĩ không hề
thân mật quá đáng.

 

Em thích như vậy.

 

Lúc đầu em không biết nói gì
với Bác sĩ...

 

Em chỉ muốn bác sĩ nghĩ là em
thông minh.

 

Em cứ muốn đến đi làm sớm...

 

Em đã mơ đến ngày chúng ta
cưới nhau...

 

và có con và...

 

Howie, em không làm được!

 

Ta đã đồng ý đây là cách tốt
nhất, Mary.

 

Vâng, em biết.

 

Chúa ơi!

 

-Để tôi cầm đằng đuôi và...
-Không...đây này.

 

-Đưa đây tôi cầm cho.
-Cần tôi bê cái kia không?

 

-Giúp 1 tay đi. Thùng đá nữa.
-Anh à, thùng đá...

 

-Cũng nhẹ mà.
-Để đó em bê cho.

 

Không, đừng, đừng!

 

-Đừng cầm gì cả!
-Để tôi giữ cái máy bay.

 

Đóng cửa xe đi, Đóng lại.

 

Đây là ngày chúng ta gặp nhau.

 

Em đứng gần bờ biển. Anh đã
có thể thấy em từ xa...

 

Anh nhớ là ngay lúc đó đã
thích em rồi.

 

Anh đã nghĩ ''Lạ nhỉ? Mới nhìn
thấy lưng người ta đã thích rồi. ''

 

Em mặc áo gió màu cam...
cái áo anh đã quen...

 

và sau này anh căm ghét...

 

Lúc đó anh chỉ nghĩ: ''Hay nhỉ?
1 cái áo gió màu cam. ''

 

Xin chào.

 

Chào.

 

Em thấy anh ngồi đằng này

 

1 mình

 

và em nghĩ... ''Tạ ơn Chúa...

 

''cũng còn 1 người bình thường
không biết phải làm gì ở
những dịp thế này ''

 

Ừ.

 

Em chẳng bao giờ biết nói gì cả

 

Em tên Clementine.

 

Cho em xin cái đùi gà nhé?

 

Rồi em tự nhiên lấy...

 

mà không cần anh trả lời.

 

Cử chỉ đó thật thân mật...

 

như thể ta đã là tình nhân rồi.

 

Tôi tên Joel.

 

Chào anh Joel.

 

Đừng đùa về tên em nhé.

 

À, bài hát...'Ôi em yêu kiều, ôi
em yêu kiều... nàng yêu dấu ...

 

Huckleberry Hound,
đại khái như vậy?

 

Ừ, đại khái vậy.

 

Ừ thì thôi, không đùa.

 

1 điều tôi thích nhất lúc còn bé là
con búp bê Huckleberry Hound.

 

Tôi nghĩ tên cô thật mầu nhiệm.

 

Đến lúc rồi đó Joel.

 

Giây phút này sẽ biến mất.

 

Anh biết.

 

Ta sẽ làm gì?

 

Cứ tận hưởng nó.

 

-Anh có vợ chưa?
-Chưa.

 

Mình dọn đến đây đi!

 

Nhưng anh có sống với 1 người.

 

Nam hay nữ?
Cái gì?

 

Nữ...nữ.

 

Ít ra em cũng không chơi lầm người.

 

-Em có quen chủ nhà không?
-Tất nhiên là không. Theo em đi!

 

Ho có chó rồi sao?

 

Không có chó đâu!

 

Em làm gì vậy?

 

-Ngoài kia lạnh quá!.
-Thật không ngờ!

 

Clementine!

 

Vào đây với em! Nước ấm lắm!

 

Không ai đến đây đêm nay đâu!
Tin em đi!

 

Tối quá!

 

Vậy...tên của bạn gái anh là gì?

 

Naomi, nhưng bọn anh không ...
Ý anh nói...

 

-Bon anh...
-Sao cũng được.

 

Hay quá.
Em có thể tìm nến, diêm...

 

và tủ để rượu nữa!

 

Chúa ơi.

 

Mình nên về thôi em.

 

-Không có điện thoại.
-Sao?

 

-Anh nghĩ mình nên về.
-Tai sao?

 

Đây là nhà ta...chỉ trong đêm nay.

 

Ta là ''David và Ruth Laskin.''

 

Anh muốn là ai nào?

 

Em sẽ là Ruth, nhưng em có
thể linh động.

 

Em đang ...

 

-Rượu!
-Trời ơi!

 

Anh uống rượu nhé?

 

-Anh không biết.
-Anh cứ chọn rượu đi.

 

Em sẽ đi tìm phòng ngủ và
thay quần áo cho giống Ruth 1 chút.

 

Lúc này em thật không giống
Ruth chút nào.

 

Anh phải đi đây!

 

Còn phải đón xe về nữa.

 

Thì đi đi.

 

Anh đã đi.

 

Anh đã nghĩ là em điên quá

 

nhưng em rất vui...

 

Giá mà anh ở lại.

 

Anh cũng ước là đã ở lại.
Bây giờ anh ước như vậy.

 

{y:inhi ước mình đã làm nhiều thứ...

 

Chúa ơi, giá mà anh đã...

 

Anh ước gì mình đã ở lại. Thật đấy.

 

Lúc em xuống nhà, anh đã đi rồi.

 

Anh đã đi ra khỏi cửa.

 

-Tai sao?
-Không biết. Anh sợ như 1 chú bé.

 

Anh thấy...mọi việc quá sức
hiểu biết của anh. Anh không biết.

 

Anh sợ?

 

Ừ.

 

Anh tưởng em hiểu điều đó chứ.

 

Anh đã trở lại đống lửa, tìm
cách quên sự mất mặt của mình.

 

-Có phải tại em nói gì không?
-Ừ.

 

Em bảo 'Thì đi đi'

 

1 cách khá là khi dễ, em biết không?

 

-Em xin lỗi.
-Không sao.

 

Joely?

 

Lần này anh ở lại xem sao?

 

Anh đã đi ra khỏi cửa.

 

Đâu còn ký ức gì nữa.

 

Vậy trở lại và từ biệt nhau đi nào.

 

Cứ như ta có chia tay nhau vậy.

 

Chào anh, Joel.

 

Anh yêu em.

 

Nhớ đến Montauk tìm em.

 

Tôi thấy cậu nói chuyện với
ai xinh lắm.

 

-Cô ấy khá dễ thương.
-Ừ, ai đấy?

 

Chỉ là...1 cô gái.

 

Ok.

 

Vậy tôi...
Tôi sẽ đi gởi xe,

 

Cảm ơn nhiều Stan. Cảm ơn.

 

Mình sẽ nói chuyện sau.

 

-Sao nhiều đồ đac thế?
-Ừ, đồ đạc của em đấy.

 

Vậy là em không trở lại? Là em,
anh cũng sẽ không trở lại.

 

-Anh thề là không biết trước chứ?
-Tôi...thề.

 

Vậy không phải anh xoá
ký ức cho em ?

 

Tất nhiên là không phải.
Chúa ơi. Không.

 

Anh cũng không hề biết em và
ông ấy đã có quan hệ?

 

Có 1 lần...hình như.

 

Anh đi đâu về và em đứng bên
xe ông ấy...

 

Anh thấy 2 người nói chuyện.

 

Anh có đưa tay vẫy...
và em đã cười thành tiếng ...

 

Lúc đó trông em thế nào?

 

Rất hạnh phúc.

 

Như 1 người hạnh phúc vì
1 điều bí mật.

 

Rồi sau đó?

 

Anh đã không bao giờ còn thấy
2 người như vậy nữa...nên anh nghĩ...

 

Không biết nữa, anh đã nghĩ là
mình tưởng tượng.

 

Xe lửa đi Montauk ở Bến B.
Xin mời quý khách lên xe

 

Anh rất thương em, Mary Svevo.

 

Em biết vậy chứ?

 

Cảm ơn anh.

 

Để em vào đánh răng 1 chút.

 

Clem, em đi đâu? Anh lo lắm.

 

Anh cảm thấy như em giận anh
và anh không biết mình đã làm gì.

 

Anh có làm gì đâu?

 

Anh yêu em biết bao.

 

Anh sẽ làm tất cả để
làm cho em hạnh phúc.

 

Muốn anh làm gì, cứ nói,
anh sẽ làm ngay.

 

Sáng nay anh sẽ ghé qua
để xem em có sao không nhé?

 

Nào ta đi đi.

 

Tối qua anh vui lắm.
Thật dễ thương.

 

Lại dễ thương?

 

Đêm qua là đêm quậy nhất
trong cả cuộc đời khốn kiếp...

 

..của anh

 

Như vậy nghe hay hơn nhiều.

 

-Cái gì thế này?
-Gởi các bệnh nhân của
Bác sĩ Howard Mierzwiak.

 

-Tên tôi là Mary Svevo.
''Ta đã gặp nhau, nhưng quý vị
không nhớ tôi đâu.''

 

Tôi đã làm việc cho 1 công ty
đã được quý vị trả tiền
để xoá ký ức mình

 

Tôi đã nghĩ đây là 1 trò đùa
quá ác độc...

 

Chắc là quảng cáo?

 

Để sửa chữa điều này, tôi xin
gởi trả hồ sơ của từng người lại.

 

Tên tôi là Clementine Kruczynski.

 

Tôi đến để xoá ký ức
về Joel Barish.

 

-Cái gì vậy?
-Em không biết nữa.

 

Anh ấy chán quá. Như vậy có đủ
lý do để xoá ký ức về ai đó không?

 

Gần đây tôi đã suy nghĩ...về
con người tôi trước đây và bây giờ...

 

Hình như anh ấy đã thay đổi tôi.

 

Lúc nào cũng bực dọc, không hài
lòng với chính mình khi ở bên anh ấy.

 

Tôi không còn thích bản thân nữa.

 

Tôi cũng không thể nhìn
anh ấy được nữa.

 

Nhìn nụ cưới thảm hại...yếu đuối,
như xin lỗi đó.

 

Nét mặt như chó con bị thương
vậy, bác sĩ biết không?

 

Em làm gì vậy hả?

 

Em đâu có làm gì!

 

-Em giỡn mặt anh đó à?
-Không!

 

-Em đang giỡn mặt anh!
-Joel, không có!

 

-Rõ ràng là vậy!
-Khoan, bình tĩnh 1 chút và...

 

Patrick, xéo đi chỗ khác!

 

-Em...
-Tôi bảo xéo đi chỗ khác!

 

-Mình nói chuyện được không?
-Không! Đi đi!

 

Joel Barish.

 

-Chào Clementine.
-Chào.

 

Rất vui được gặp cô.

 

Vâng.

 

Thật sự là có ăn học...

 

Cô ấy thông minh...
nhưng không có học hành.

 

Nói chuyện với cô ấy về sách vở
không thể được, bác sĩ biết không?

 

Cô ấy thích đọc báo hơn.

 

Từ vựng cô ấy thiếu sót nhiều.

 

Đôi khi ở chỗ đông người
tôi cũng đến ngượng

 

-Xin chào.
-vì cô ấy hay phát âm

 

-Thư viện thành 'tư viện'.
-Chào.

 

Tư viện, tư viện.

 

Xem anh tìm ra gì này.

 

Clementine có tính cách
thật quyến rũ...

 

cá tính của cô ấy rất lạ, không
như những người ta thường thấy.

 

Anh vẽ em ốm nhom.

 

như 1 thiên thể lạ, đang cháy......

 

đưa ta đến 1 thế giới nào khác
mà mọi việc rất vui thú...

 

Nhưng điều mà ta cũng rất nhanh
chóng hiểu ra đó là...

 

đó là cả một mưu mô...được
dàn dựng công phu...

 

Anh xin lỗi đã la em

 

-Không sao cả.
- 1 cách nào đó thật lộ liễu...

 

-nhưng cũng khá là quyến rũ.
-Joel, em thật sự quý anh.

 

Em cũng ngượng vì đã nói xấu
anh như vậy.

 

-Để...anh tắt máy.
-Cũng...cũng công bằng thôi.

 

Con người thật của
Clementine đâu?

 

Vụ nhuộm tóc đó...thật là vớ vẩn.

 

-Anh thật sự thích tóc em.
-Cảm ơn.

 

-Anh thích tóc em thật đó.
-Cảm ơn.

 

-Thật.
-Cả thế giới đã hỗn độn lắm rồi.

 

Đổi màu tóc phải là
1 cách nổi loạn không?

 

Em uống gì?

 

Anh có whisky không?

 

Tôi không nghĩ tình dục của cô
ấy là do tình cảm

 

Đêm cuối cùng bên nhau tôi đã
thấy rất rõ điều đó.

 

Không phải chỉ là tình dục...
chỉ là 1 điều buồn thảm.

 

Xin lỗi, anh tưởng là còn nhiều.

 

Cách duy nhất Clem nghĩ ra để
làm người khác thích mình...

 

đó là ngủ với họ.

 

Hay ít nhất lấy khả năng làm tình
đó để dụ họ đến với mình

 

Cô ấy tuyệt vọng và kém tự tin
đến nỗi...

 

rốt cuộc, trước sau gì...
rồi cũng đi ngủ với mọi người thôi.

 

-Em không hề như vậy.
-Anh cũng không nghĩ vậy về em.

 

-Không bao giờ có.
-Anh biết.

 

Em thật sự buồn vì anh nói thế...
Con người em không phải thế đâu.

 

Anh xin lỗi...

 

Em xin lỗi về những
điều này. Em...về đây.

 

Em bối rối quá.
Có lẽ em không nên ở đây nữa .

 

Chào anh.

 

-Chào.
Tôi tưởng biết cô ấy rõ...

 

-Rất vui là đã biết anh.
-mà thật sự lại không biết gì cả.

 

Thật phí khi đã bỏ ngần đó
thời gian với 1 người nào đó...

 

để cuối cùng hiểu ra, đó chỉ
là 1 người lạ mặt.

 

Khoan!

 

-Gì?
-Anh không biết nữa.

 

-Cứ chờ thêm chút nữa đi.
-Joel, anh muốn gì?

 

Anh không biết. Anh chỉ muốn
em chờ ...anh thêm chút nữa.

 

-Đồng ý.
-Thật à?

 

Em không phải là 1 ý tưởng, Joel.

 

Em chỉ là 1 cô gái rắc rối muốn
tìm 1 chút bình yên.

 

Em không có gì hoàn hảo.

 

Anh không thấy gì mà không
dễ mến ở em cả.

 

-Ngay lúc này thì không.
-Nhưng rồi sẽ thế thôi.

 

...rồi anh sẽ nghĩ ngợi...và em sẽ
chán anh, và cảm thấy tù túng

 

bởi vì em rất hay như vậy.

 

Cũng được.

 

Vậy thì được.

 

-Đồng ý.
-Đồng ý.

 

[ Car Trunk Lid, Door Closing ]

 

[ Car Engine Starts ]

 

[ Sighs ]

 

[ Sighs, Groans ]

 

[ Sighs ]

 

[ Groans ]

 

[ Exhales ]

 

[ Horn Blows ]

 

[ Man On P.A.]
Montauk train on track ''B. ''

 

[ Man ]
Random thoughts
for Valentine's Day, 2004.

 

Today is a holiday invented
by greeting card companies...

 

[ Man On P.A. Continues ]
Last call--

 

to make people
feel like crap.

 

l ditched work today.

 

Took a train out to Montauk.

 

[ Man On P.A.]
Montauk train boarding
on track ''B. ''

 

l don't know why.

 

Aah!
l'm not an impulsive person.

 

[ Panting ]

 

l guess l just woke up
in a funk this morning.

 

l gotta get my car fixed.

 

Hi. Cindy?

 

lt's Joel.Joel!

 

Listen, l don't
feel very well today.

 

No, food poisoning,
l think.

 

[Joel Continues ]
lt's goddamn freezing on this beach.

 

Montauk in February.
Brilliant,Joel.

 

Page is ripped out.

 

Don't remember doing that.

 

lt appears this is
my first entry in two years.

 

Sand is overrated.

 

lt's just tiny little rocks.

 

lf only l could
meet someone new.

 

l guess my chances of that happening
are somewhat diminished,

 

seeing that l'm incapable
of making eye contact
with a woman l don't know.

 

Maybe l should
get back together with Naomi.

 

She was nice.
Nice is good.

 

She loved me.

 

[ Woman Speaking, Faint ]

 

[ Chuckles Softly ]

 

[Joel Continues ]
Why do l fall in love
with every woman l see...

 

who shows me
the least bit of attention?

 

[ Train Horn Blows ]

 

Hi.

 

- l just said hi.
- Hi. Hello. Hi.

 

Okay if l sit closer?

 

How far are you going?

 

Uh, Rockville Center.

 

Get out! Me too!

 

Really?
What are the odds?

 

Do l know you?

 

Do you ever shop
at Barnes & Noble?

 

Sure. Sure.
That's it!

 

Yeah?
l've seen you, man!

 

Book slave there
for, like, five years now.

 

Ah. l would have thought
l would've remembered you.
Jesus! ls it five years?

 

lt might be the hair.

 

What might?
lt changes a lot.

 

The color.
That's why you might not
recognize me.

 

lt's called Blue Ruin,
the color.
Right. Yeah.

 

Snappy name, huh?
l like it.

 

Yeah.

 

Anyway, this company
makes a whole line of colors
with equally snappy names.

 

Red-- Red Menace,
Yellow Fever,
Green Revolution.

 

That'd be a job,
coming up with those names.

 

You think there could
possibly be a job like that?

 

l mean, how many hair colors
could there be? Fifty, maybe.

 

Someone's got that job.

 

Agent Orange!
l came up with that one.

 

l apply my personality
in a paste.

 

Oh, l doubt that very much.

 

Well, you don't know me,
so...

 

you don't know, do you?

 

Sorry. l was just--
l'm trying to be nice.

 

Yeah. l got it.

 

[ lnhaling ]

 

[ Sniffs ]

 

[ Sighs ]

 

My name's Clementine,
by the way.
l'm Joel.

 

Hi,Joel.
Hey.

 

No jokes about my name.

 

Oh, no, you wouldn't do that.
You're trying to be nice.

 

l don't know any jokes
about your name.

 

Huckleberry Hound.

 

l don't know what that means.

 

Huckleberry Hound?
What are you, nuts?

 

lt's been suggested.
[ Chuckles ]

 

Oh, my darlin', oh, my darlin'
Oh, my darlin' Clementine

 

You were lost
and gone forever

 

Dreadful sorry
Clementine

 

[ Laughing ]
No?

 

l'm sorry.Just--
lt's a pretty name, though.
lt really is nice.

 

lt's, uh--
lt means ''merciful.''

 

Right? Clemency?

 

Although it hardly fits.

 

l'm a vindictive little bitch,
truth be told.

 

Gee, l-l wouldn't
think that about you.

 

Why wouldn't you
think that about me?
l don't know.

 

l just--

 

l don't know.
l just, uh--

 

You seem nice, so--

 

Oh, now l'm nice?

 

Oh, God. Don't you know
any other adjectives?

 

l don't need ''nice.''

 

l don't need myself to be it,
and l don't need anybody else to be it at me.
Okay.

 

[ Clementine ]
Joel?

 

lt's Joel, right?

 

Yes.

 

l'm sorry l yelled at you.

 

l'm a little out of sorts today.

 

[ Exhales ]

 

My embarrassing admission is,

 

l really like
that you're nice right now.

 

l mean, l can't tell
from one moment to the next
what l'm gonna like,

 

but right now...

 

l'm glad you are.

 

[ Giggles ]

 

l have so much stuff
that, uh, l probably should, uh--

 

Oh! l'm sorry. Okay.
l-l'm writing, and--

 

No, no. l just--
Sure. No. That's okay.

 

l just have--
You know, this is--
Okay.

 

- Ohh! Hey!
- Take care, then.

 

Jesus.!

 

[ Radio: Pop ]

 

Hi. l could, uh,
give you a ride, if you need.

 

lt's cold.

 

Yeah. Okay. Yeah.
Yeah?

 

lt is frosty.

 

You're not a stalker
or anything, right?
l'm not a stalker.

 

You're the one that talked to me.
Remember?

 

That is the oldest trick
in the stalker book.

 

Really?
There's a stalker book?

 

Mm-hmm.
Okay.

 

l gotta read that one.

 

Look, l'm sorry if l came off
sorta nutso. l'm not, really.

 

Oh, it's okay.
l didn't think you were.

 

Did you wanna have a drink?

 

l have lots of drinks,
and l could, um--

 

Um--

 

[ Chuckles ]
Never mind.

 

Sorry. That was stupid.
l'm embarrassed now.
No, no, no, no.

 

Good night,Joel.

 

Two Blue Ruins.

 

Thank you.

 

Drink up, young man.

 

lt'll make
the whole seduction part
less repugnant.

 

l'm just kidding!

 

[ Laughs ]
Come on.

 

[ Exhales ]

 

You're kinda closed-mouthed,
aren't you?

 

[ Whispers ]
l'm sorry.

 

lt's just, you know,
my life isn't that interesting.

 

l go to work, l come home.

 

Don't know what to say.

 

You should read my journal.

 

l mean, it's just... blank.

 

Really?
Does that make you
sad or anxious?

 

l mean, l'm always anxious,
thinking l'm not living
my life to the fullest,

 

taking advantage
of every possibility,

 

making sure
l'm not wasting one second
of the little time l have.

 

l think about that.
Yeah?

 

[ Both Laughing ]

 

You're really nice.

 

Ohh!
God, l have to
stop saying that.

 

l'm gonna marry you.

 

l know it.
[ Slurps Drink ]

 

Um... okay.

 

Joel, you should come up
to the Charles with me sometime.

 

lt gets frozen this time of year.

 

That sounds scary.
Exactly.

 

l'll pack a picnic.

 

A night picnic.
Night picnics are different.

 

And, um, we could--

 

Sounds good.

 

But l-- l should, uh, go.
Now.

 

You should stay.

 

No, l really-- l'm-- l--

 

l have to get up so early.

 

l would like you
to call me.

 

Would you do that?
l would like it.

 

Yes.

 

Wish me a happy Valentine's Day
when you call!

 

That'd be nice.

 

[ Beeping ]

 

[ Line Ringing ]

 

[ Clementine ]
What took you so long?

 

l just walked in.

 

Mm-hmm. You miss me?

 

Yeah.
Oddly enough, l do.

 

Oh!
[ Laughs ]

 

You said ''l do.''
l guess that means were married.

 

[ Laughs ]
l guess so.

 

Tomorrow night?
Honeymoon on ice?

 

lt's really solid
this time of year.

 

Whoa! l don't know.

 

Come on.
Come on.
Eee!

 

Come on.
Come on, come on.

 

[ Sighs ]
Whew.

 

Oh. So beautiful.

 

[ Clementine ]
lsn't it?

 

[ Sighs ]

 

[ Giggling ]
Uh, don't go too far.

 

- Whoo! Oww! Ow!
- Whoa! Oh!

 

- Are you okay?
- Ouch! Fuck it.

 

Ohh.! Oh, my ass.!

 

[ Grunts ]

 

l think l should go back.
Come on. Come on.!

 

What if it breaks?

 

- ''What if''?
Do you really care right now?
- Huh?

 

Come here. Please.

 

[ Whispers ]
Come on.

 

[ Mutters ]

 

Ohh.
Ooh-hoo-hoo-hoo!

 

Slidy-slidy.
Slidy-slidy.
Whoa! [ Chuckles ]

 

This is good.
Here, let me show you
this one thing.

 

What are you doing?
Whoa.

 

[ Sighs ]
Come on.

 

Think l heard a crack.

 

[ Laughing ]
lt's not gonna crack
or break or--

 

lt's so thick.

 

Show me which constellations
you know.

 

Um-- Oh.

 

l don't... know any.

 

Show me
which ones you know.

 

Okay.

 

Okay.

 

Oh. Here's Osidius.

 

Where?

 

Right there.
See?

 

Sort of a swoop
and a cross.

 

Osidius the Emphatic.

 

[ Laughs ]

 

You're full of shit.
Right?
Nope.

 

Osidius is right there.
Swoop and cross.

 

[ Laughing ]
Shut the fuck up!

 

[ Whispers ]
Clementine.

 

Cock-a-doodle-doo.

 

Hey.
Hey.

 

Hey.
Sorry to wake you,
but we're... here.

 

[ Sighs ]
Ahh.

 

Can l come over
to your house...

 

to sleep?

 

l'm so tired.
[ Sighs ]

 

Okay. Um, yeah. Sure.

 

Let me get my toothbrush.
Yeah. Oh.

 

Just--

 

Yes?

 

Can l help you?
What do you mean?

 

Can l help you with something?
[ Sniffles ]

 

No.

 

What are you doing here?

 

l'm not really sure
what you're asking me.

 

Oh.

 

Thanks.

 

l need your lovin'

 

Like the sunshine

 

Everybody's gotta learn sometime

 

Everybody's gotta learn sometime

 

Everybody's gotta learn sometime

 

[ Stops ]

 

[ Man #1 ]
We're looking for 1 59.
[ Man #2 ] What number's that?

 

[ Man #1 ]
l don't know where that is.

 

Jesus Christ,you'd think
they'd light the number,
or at least put a number on--

 

[ Man #2 ]
ls that him?
[ Man #1 ] l think so.

 

Yeah, that's him.
Wait. That's him.

 

[ Giggling ]

 

Hey,Joel.
Frank.

 

Oh, shit.

 

Jesus. The only
Valentine's Day cards l get
are from my mother.

 

How pathetic is that, huh?

 

You're lucky
you have Clementine, man.

 

She is way cool.

 

Hey, you got any big
Valentine's Day plans with her?

 

No.

 

Well, it's only a day away.
Better make some reservations
or something.

 

Don't want to end up
at Mickey D's. Right?
[ Chuckling ]

 

McRomance!

 

You want some fries
with that shake?

 

l have to, uh,
go to sleep now, Frank.

 

lt's 8:30.

 

[ Man #1 Singing, Falsetto ]
[ Man #2 ]
Patrick, stop it.

 

[ Sighs ]

 

Ohh! Okay.

 

Okay. Okay.

 

Whew. Okay.

 

[ Man #1 ]
Showtime at the Apollo.

 

Shh, shh, shh. Hey.

 

[ Whispers ]
Quiet.

 

[ Grunting ]

 

[ Equipment Dropping Onto Floor ]

 

[ Frank ]
Hey,Joel. What's up?

 

[Joel ]
Oh. Hi, Frank.

 

[ Mailbox Door
Opening, Closing ]
[ Keys Jingling ]

 

[ Sighs ]
l only get Valentine's Day cards
from my mom.

 

How pathetic is that?
[ Man's Voice Echoing,
lndistinct ]

 

You're lucky
you have Clementine,Joel.

 

Hey, you got, uh, any, uh, big
Valentine's Day plans with her?

 

[ Whispers ]
No.

 

lt's only a day away.

 

Better make a reservation
or something.

 

Don't wanna end up
at Mickey D's.

 

[ Chuckling ]
[ Woman ]
Oh, no.!

 

[Joel ] Yes.! Valentine's Day
is three goddamn days away.!
l want it resolved.

 

l'm willing to be
the one to resolve it.

 

So l call her,
and she's changed her number.

 

[Joel ]
So l walked over to Antic Attic,
you know, to get her something.

 

l thought l'd go over to work,
give her an early valentine, and--

 

You won't believe it.

 

She's there with...

 

this guy,
this really young guy.

 

And she looks at me like
she doesn't even know who l am.

 

Excuse me?

 

Can l help you
find something, sir?

 

[ Chuckles ]

 

Hey, Clem-ato.

 

Patrick! Baby boy.

 

What you doing here, baby?
[ Patrick ]
Just came to surprise you.

 

Let me know
if you need something, sir.
You look good.

 

-[ Patrick ] Hi.
-[ Kiss ]

 

How are you?
[ Clementine ] Pretty good.
Pretty bored. Pretty tired.

 

[ Patrick ]
Uh-huh.

 

[ Clementine ]
l so want what's in your suit.
Oh, good.

 

[ Panting ]

 

Why?

 

Why would she do that to me?

 

Hey, does anybody want a joint?

 

Oh, God, Rob, give it a rest.

 

Oh, God.
She's punishing me.

 

l know, honey.
For being honest.

 

lt's horrible.
l should just go to her house.

 

No.! No, no, no.
You don't wanna go there, man.
You don't wanna go there.

 

Get off. lt's too--

 

Right.
Yeah.

 

l don't want to seem desperate.

 

Joel, why don't you just see this as a sign,
make a clean break. Right?

 

Right?
[Joel Groans ]

 

All right,Joel,
look, man, seriously.

 

[ Woman ]
Rob.!
Here's the deal.

 

Don't do that.
Rob, what are you doing?
No, no, no, no.

 

What's your fucking suggestion, Carrie?
What's your brilliant, reasoned solution?

 

You're gonna make this
about our shit now?
This isn't about us.

 

l agree. lt's not about us.
lt's aboutJoel, who's an adult.
Okay?

 

Not Mama Carrie's kid.

 

- What are you--
- That's your laundry!

 

That's great.
That's good.
[ Dog Barks ]

 

Okay.

 

What is it?
[ Rob ] l don't know.
lt's some place that does a thing.

 

[ Woman ]
Good morning. Lacuna.

 

No, l'm sorry.
That offer expired
after the new year.

 

Yeah, sure.
We can fit you in--

 

How about on the fifth?

 

That's a Wednesday.
All right, great.
Could you spell that, please?

 

Okay, and we'll need
a daytime phone number.

 

Great. Have a nice day.
See you then.

 

May l help you?

 

l'm Joel Barish.
Excuse me?

 

l'm Joel. Barish.
l have an appointment with Dr.--

 

Mierzwiak.

 

- Here. Could you please fill this out?
- l just want to talk to him.

 

You still need to
fill the form out, sir.
Really?

 

- Thank you.
- [ Mutters ] Great.

 

l don't have a pen.

 

There's a pen right there.
[ Phone Rings ]

 

Good morning. Lacuna.
Oh.

 

Oh,yeah, that offer. That's done now.
That expired after the new year.

 

Mr. Barish?

 

How are we today?

 

Not too good, actually.

 

Boo.!
Oh, my God! Stan!

 

Sorry.
Sorry, l was just--
l'm working!

 

[ Mutters ]
Sorry. Sorry.

 

[ Whispers ]
Here, Doctor.
Thank you.

 

You should not
have seen this.

 

l apologize.

 

This is a hoax, right?
l mean, this is Clem--

 

l assure you, no.
[ Woman ]
No.

 

Mm-mmm.
There's no such thing as this.

 

Look, our files are confidential,
Mr. Barish,

 

so l can't show you evidence.

 

Suffice it to say that Miss, uh--
Miss Kruczynski was not happy,

 

and she wanted to move on.

 

[ Dr. Mierzwiak ]
We provide that possibility.

 

''Miss Kruczynski was not happy
and wanted to move on.
[ Banging ]

 

We provide
that possibility.''

 

What the hell is that?

 

Nicest guy
she ever went out with.

 

[ Rob ]
Oww.! Fuck.!

 

God, Rob! Give it a rest!

 

lt's okay.
lt's all right.

 

Carrie, l am making
a birdhouse.

 

What can l say,Joel?
You know Clementine. She's like that.

 

She's impulsive.

 

She decided to erase you
almost as a lark.

 

[ Sighs ]

 

A lark.

 

[ Sobbing ]
Why? Why? Why?
Why did you do that?

 

[ Woman ]
Wait, wait, wait, wait.!

 

l'm sorry, Doctor.
He just barged right in here.

 

Okay. l want it done.
l told him pre-Valentine's Day
is our busy time.

 

- Oh, th-th-that's-- that's okay, Mary.
- But there are people waiting.

 

Mr. Barish, if you'd like to, uh--
to come inside.

 

And, Mary, if you could take care of Mrs. Woo.
Good-bye, Mrs. Woo.
Yes, of course.

 

Now, the, uh--

 

the first thing
we need you to do, Mr. Barish,

 

is to go home...

 

and collect everything you own
that has some association with Clementine.

 

Anything.

 

And we'll use these items to create
a map of Clementine in your brain.

 

Okay?

 

So we'll need, uh,
uh, photos, clothing, gifts,

 

books she may have bought you,
CDs you may have bought together,

 

journal entries.

 

We want to empty your home--

 

We want to empty your life
of Clementine.

 

And after the mapping is done,
our technicians will do the erasing
in your home tonight.

 

That way, when you awake
in the morning,

 

you'll find yourself in your own bed
as if nothing had happened--

 

a new life awaiting you.

 

[ Tires Screech ]
[ Driver]
Wake up, buddy!

 

[ Mary ]
No, l'm sorry, Mrs. Sobel.

 

You can't have the procedure done
three times in one month.

 

Well, it's just not our policy--
How are you today, Mr. Barish?

 

Hello. l'm right here.

 

l know it's an emergency,
and we'll do everything we can--
We can fit you in on the first of March.

 

Maybe you could talk to the doctor,
a-and he--

 

All right, so let's make an appointment.
What day would you like
to come in this week?

 

Mr. Barish.
Um, he's really busy
this afternoon.

 

Maybe tomorrow would be better.
Around 1 2:.1 5? Can you do that?

 

February is very busy for us
because of Valentine's Day.

 

[ Chuckles ]

 

[ Knocks ]

 

[ Dixieland Jazz ]

 

This is, uh, Stan Fink,

 

one of our most experienced
and skilled technicians.

 

[ Continues ]

 

He'll be handling
your case tonight.

 

Great to meet you,
Mr. Barish.

 

My name is Joel Barish,

 

and l'm here to erase
Clementine Kruczynski.

 

Very good.
Now, tell me about, uh, Clementine.

 

Uh, l was...

 

living with this woman, Naomi,

 

uh, a couple years ago,

 

and my friends Rob and Carrie
invited us to this party at the beach--
l don't like parties.

 

Naomi couldn't go, but l went...

 

and l, uh, met Clementine.

 

[ Pencils Clattering On Floor ]
l'm sorry.

 

Let's start with
your most recent memories...

 

and work backwards from there,
more or less.

 

There's an emotional core...

 

to each of our memories,

 

and when you eradicate that core
it starts its degradation process.

 

By the time you wake up
in the morning,

 

all the memories we've targeted
will have withered and disappeared,

 

as in a dream upon waking.

 

ls there any risk
of brain damage?

 

Well, uh, technically speaking,

 

the procedure is brain damage,

 

but it's on a par with
a night of heavy drinking.

 

Nothing you'll miss.

 

Comfortable?

 

What we're doing here, Mr. Barish,
is actually creating a map of your brain.

 

[ Mierzwiak ]
Okay, let's get started.

 

lf we want to get
this procedure underway tonight,
we have some work to do.

 

l want you to react
to these objects, Mr. Barish,
if you will.

 

[ Clementine Whooping, Laughing ]

 

There's a good story
behind this one--

 

Uh, actually, Mr. Barish,
l'll get a much better
emotional readout...

 

if you refrain from any sort of
verbal description of the items.

 

Just try to focus on the memories.

 

Oh. Sorry. Okay.

 

[ Stan ]
Healthy activity up there again.
Healthy readouts. Very good.

 

- Here's another object.
-[ Clementine's Voice ]
That's so--

 

Next item. Okay.

 

Potato head.
[ Chuckles ]

 

- Next item. Okay.
- [ Electronic Crackling ]

 

[ Stan, Voice Electronically Processed ]
Just focus on the memories.
Patrick, do me a favor.

 

[ Stan ] Hey, Patrick,
do me a favor, will ya?
[ Patrick ] Yeah.

 

[ Stan ]
Can you check the voltage regulator?
What do we got there?

 

Uh, voltage looks fine.
Really?

 

Well, l'm not wiping
as clean as l like here.
l'm-- [ Scoffs ]

 

[ Mierzwiak's Voice, Distant ]
Well, uh, technically the procedure
is brain damage.

 

Check the, uh--
Check the connections, please.

 

Oh, there you are.
l--

 

Why am l--
l don't understand
what l'm looking at.

 

Why am l
standing here and--

 

Oh, my God.
Déjà vu.

 

Déjà vu.
This is so--

 

All right, we should get started.
lf we're gonna get the procedure...

 

[ Simultaneously ]
underway tonight,
we have some work to do.

 

[ Whispering ]
l'm in my head already,
aren't l?

 

l suppose so.
Uh, this is about right.

 

This is what it--
This is what it would look like.

 

Very good.

 

[ Simultaneously ]
We'll dispose of these mementos
when we're done here.

 

That way you won't be confused later
by their unexplainable presence in your home.

 

[ Stan ]
Ah, there we go.

 

Patrick?
Yeah?

 

[ Stan's Voice, Echoing ]
Patrick, can you check--
Patrick?

 

l'm getting some sort of readout
of my own voice.
Patrick? Patrick?

 

- Why are there so many wires?
- [ Stan ] A lot of equipment.

 

- Does that help?
-[ Stan ] Are you sure
you set that thing up properly?

 

[ Patrick ] How's that?
[ Mary ] How are you today,
Mr. Barish?

 

There we are,
Mr. Barish.
[ Stan's Voice ] That's better.

 

- l don't know if l like this.
- Think l might try this, then.

 

We're almost done now.

 

Mmm.Journal.
That would be invaluable.

 

[ Stan's Voice, Electronically Accelerated ]
''l met someone tonight.
l don't know what to do.

 

Her name is Clementine,
and she's amazing. ''

 

- [ Screaming ]
- Whoa!Jesus!

 

What? What?
Come on! Careful!
Step back!

 

Just take it easy.

 

[ Beeps ]
That's fine.

 

Let's not roach the guy.

 

[ Sighs ]

 

All right, you got that one.

 

This place is sort of a dump,
don't you think?
lt's an apartment, Patrick.

 

[ Whispers ]
Patrick.

 

Well, not a dump, then,
but sorta plain. Uninspired.

 

And there's sort of
a stale smell.

 

Patrick, can wejust please
get through this?

 

We got a very long night
ahead of us. Come on.
Yeah. Yeah.

 

[ Door Unlocking, Opening ]

 

[Joel Whispering ]
This is the last time l saw you.

 

[Joel Clears Throat, Sighs ]

 

[ Heavy Sigh ]

 

lt's 3:00.

 

l kinda sorta wrecked your car.

 

[ Sighs ]
Were you driving drunk?

 

lt's pathetic.

 

l was a little tipsy.

 

Don't call me pathetic.

 

Well, it is pathetic.

 

lt's fucking irresponsible.
Could've killed somebody.
[ Sighs ] Oh, God.

 

Maybe you did kill somebody.
Should we turn on the news and see?
Oh, Christ.!

 

Should l check the grill to see
if there's any children or small animals?
l didn't kill anybody!

 

lt's just a fucking dent,Joel.
You're like an old lady or something.

 

Well, what are you like?

 

A wino?
A wino?

 

[ Laughing ]
Jesus, are you from the '50s
or something?

 

A wino?

 

Face it,Joely.

 

You're freaked out because
l was out late without you,

 

and in your little wormy brain...

 

you're trying to figure out,
did she fuck someone tonight?

 

No, see, Clem,

 

l assume
you fucked someone tonight.

 

lsn't that how you get people
to like you?

 

[ Sighs ]
l'm sorry. Okay?

 

Clem, l didn't mean it.
All right?

 

Clem?
Your keys.

 

l was just-- l was just--
[ Sighs ]
l won't need them anymore.

 

Angry or annoyed or something,
l don't know.

 

[ Door Slams ]
Clem?

 

[ Computer Beeps ]
[ Stan ]
Got it.

 

Mary's coming over tonight.

 

[ Patrick ]
Yeah?
Yeah.

 

Just thought you'd wanna know.

 

[ Patrick ]
l like Mary. l like when she comes to visit.
l just don't think she likes me.

 

She likes you okay.

 

Maybe l should invite my girlfriend over.
l have a girlfriend now.

 

Do whatever you want.
Did l tell you l have--

 

[ Clicks Tongue ]
Yeah.

 

[ Keyboard Typing ]

 

Did l tell you
l have a new girlfriend?

 

We gotta focus here,
Patrick.

 

Yeah, the thing is,

 

our situation is--
is a little weird.

 

My girlfriend situation.

 

l'm sure it is.
[ Laughs ]

 

You gotta be--

 

[ Engine Starts ]

 

Clem, let me drive you home.

 

Get out of my face, faggot.!

 

Look at it out here.!
lt's all falling apart.!

 

l'm erasing you, and l'm happy!

 

You did it to me first!

 

l can't believe
you did this to me.
Goddamn it.

 

Clem! Can you hear me?

 

By morning you'll be gone!

 

The perfect ending
to this piece-of-shit story!

 

[ Engine Knocking ]

 

[ Patrick ] ls there something wrong
with a girl being attracted to me?
ls that a problem?

 

[ Stan ]
No, l think it's... funny.

 

[ Patrick ]
So, who do you think's better-looking,
me or this guy?

 

[ Stan ]
Patrick, let's focus, buddy.

 

[ Patrick ]
Remember that girl
we did last week?

 

The one with the... potatoes?

 

[ Stan ]
That girl?
That's this guy's girl.

 

[ Patrick ]
Right.
[ Stan ] Yeah.

 

[ Stan Chuckling ]
Was. We took care of that.

 

Oh, God!
Well, uh...

 

l kinda fell in love with her
that night.

 

[ Laughing ]
What? You little fuck--

 

What?
She was unconscious, man.

 

Well, she was beautiful, and...

 

l stole a pair of her panties
as well.

 

Jesus!
What?

 

lt's not like--

 

l mean, they were clean and all.
Don't tell me this stuff, man!
l don't wanna hear this shit!

 

[ Patrick ]
They were clean.!
[ Stan ] What? D-Don't.! Stop.!

 

[ Patrick ]
Okay. Yeah.! All right.!
[ Stan ] We got work to do.

 

[ Computer Beeps ]
[ Stan ]
Give me my papers.

 

[ Crunching ]

 

[ Slurps ]

 

[ Patrick ]
There's, um--
[ Sighs ]

 

There's more.

 

After we did her, l kind of...

 

went to where she works
and asked her out.

 

[ Stan ]
You what?

 

[ Mutters ]
Jesus.
Jesus, Patrick.!

 

Do you have... any idea...

 

how unethical--

 

[ Laughing ]
lt's not really that bad.

 

What? Get that look off your face.
What's wrong?

 

[ Stan Continues, Echoing ]
Patrick,you stole a girl's panties.!

 

[ High-pitched Giggling ]

 

[ Laughing ]

 

There's someone here.

 

He stole your underwear.

 

[ Voice Wavering, Electronically Altered ]
l don't see anyone.

 

[ Clock Ticking ]

 

[ TV:.Man Talking,
Audience Laugh Track ]
[ Clementine ]Joel?

 

Where are my boots?

 

[ TV:.Man ]
Why are you showing me poisons?
Can't you understand English?

 

''Potions,'' l said.
Potions.

 

[ Laugh Track Continues ]

 

[ TV:. Grandpa Munster ]
Love potion, please.

 

l'm fucking crawling
out of my skin!

 

Should've left you
at the flea market.

 

[ TV:. Grandpa Munster ]
First thing to do is--

 

[ Chuckles ]
sift in a cup
of powdered whale heart.

 

Wanna go?

 

l want to have a baby.

 

[ Chuckles ]
Let's talk about it later.

 

No! l want to have a baby.

 

l don't think we're ready.

 

You're not ready.

 

Clem, do you really think
you could take care of a kid?

 

[ Scoffs ]
What?

 

[ Mutters ]
l don't wanna
talk about it here.

 

l can't hear you.
l can never the fuck understand
what you're saying.

 

[ Whispering ]
l don't wanna talk about this!
Fucking ventriloquist!

 

We're fucking
gonna talk about it!
l... don't... want... to--

 

You can't just say something like that
and say you don't wanna talk about it!

 

[ Whispering ]
l'm sorry, Clem.
l'd make a fucking good mother!

 

l love children, l'm creative and smart,
and l'd make a fucking great mother!
Oh, God-- Mmm!

 

[ Voice Echoing ]
lt's you,Joel. lt's you
who can't commit to anything!

 

lt's going! lt's going!
You have no idea how lucky you are
l'm interested in you!

 

[ Voice Fading, Echoing ]
Maybe l should end this
right here,Joel!

 

Leave you at the flea market
with this stupid costume jewelry!
lt's done. This is crap.

 

Maybe you could find yourself
an antique rocking chair to die in!
All the pain, confusion--

 

[ Doorbell Rings ]

 

Oh. Hi, Patrick.
Hi, Mary. How's it goin'?

 

Hey,you.
Oh, it's freezing outside.

 

[ Stan ]
Find us okay?
[ Mary ] Yeah.

 

Mmm.
Hot!

 

Poor guy.

 

Mmm? Oh.

 

Don't you have
anything real to drink?

 

Uh, we haven't really
checked yet.

 

Patrick?
Uh, yeah.

 

Uh, let me do the honors.

 

Mary hates me.

 

Never really had much luck
with the ladies.

 

Maybe if you stop
stealing their panties.

 

[ Typing On Keyboard ]
[ Patrick Whispering ]
Stan. Stan.

 

There's more.
No!

 

Yes.
No!

 

Hey, hey!
[ Mock Whispering ]
[ Stan Laughing ]

 

Oh, you didn't want any,
did you, Patrick?

 

Uh, no, that's okay.
Wait.

 

''Blessed are the forgetful,
for they get the better
even of their blunders.''

 

[ Clink ]

 

[ Laughing ]
Oh.

 

Oh!
Oh!

 

[ Patrick Laughing ]
Mmm!

 

[ Groans ]

 

That's Nietzsche.
Beyond Good and Evil.

 

l found it in my Bartlett's.

 

What's your Bartlett's?

 

lt's a quote book, Patrick.

 

lt's a book of quotations.

 

l think Howard
will be in Bartlett's
one day.

 

Definitely.
Howard is pure Bartlett's.

 

[ Crash ]
[ Mary Laughs ]
God.!

 

[ Patrick Laughing ]
Can you wake him up?

 

[ Patrick Laughing ]
You can't wake him up.

 

[ Patrick Continues Laughing ]
[ Stan Yells ]

 

Mmm.

 

[ Moans ]

 

You don't tell me things,Joel.

 

l'm an open book.

 

l tell you everything.

 

Every damn embarrassing thing.

 

You don't trust me.

 

Constantly talking
isn't necessarily communicating.

 

l don't do that.

 

l want to know you.

 

Hmm?

 

l don't constantly talk.
Jesus!

 

People have to
share things,Joel.

 

Mm-hmm.

 

That's what intimacy is.

 

l'm really pissed
that you said that to me.

 

l'm sorry.

 

lt just-- really just
isn't that interesting.

 

[ Clementine ]
l wanna read some of thosejournals
you're constantly scribbling in.

 

What do you write in there
if you don't have any thoughts
or passions or...

 

love?

 

[Joel's Voice ]
November 1 9, 2003.

 

Dinner at Kang's again.

 

Are we like those poor couples...

 

you feel sorry for in restaurants?

 

Are we the dining dead?

 

l can't stand the idea of us being
a couple people think that about.

 

[ Whispers ]
l like that.

 

How's the chicken?

 

Good.

 

More?
No. No. Thank you.

 

[Joel's Voice ]
She's gonna be drunk
and stupid now.

 

Hey, would you
do me a favor...

 

and clean the goddamn hair off the soap
when you're done in the shower?

 

Yeah. Oh. Yeah.
lt's really...

 

- Gross.
- gross.

 

- lt's just--
- Repulsive.

 

lt's repulsive.

 

[ Phone Beep Dialing ]

 

[ Line Ringing ]
[ Stan ]
Patrick, can we get through this?

 

Patrick.

 

[ Patrick ]
Hey, Tangerine.

 

[ Clementine On Phone ]
Oh, Patrick, it's you.

 

[ Sighs ]
l'm so miserable right now.

 

[ Patrick ]
Why? What's wrong?
[ Clementine ] l don't know.

 

[ Voice Electronically Altered ]
Excuse me?
l'm so confused.!

 

Can l help you
find something, sir?

 

[ Patrick ]
Confused? What are you confused about?
Everything's fine.

 

[ Voice Electronically Altered ]
Baby, come here.

 

[ Patrick ]
Scared of what?

 

[ Clementine ]
Do you love me?
[ Patrick ] Of course l do.

 

[ Whispers ]
Where's the self-help section?

 

[ Clementine Sobbing ]
Do you think l'm ugly?

 

[ Patrick ]
No.! You're beautiful.!
[ Dishes Rattle ]

 

Maybe l should come over.
[ Clementine ]
No, no.

 

l don't know.
l-l'm a mess, Patrick.

 

[ Patrick ]
Well,just let me come over.
l'll cheer you up.

 

[ Clementine ]
Okay.

 

Stan, can l leave for a while?
My girlfriend's really upset.

 

We're right in the middle
of erasing this poor man's--

 

[ Garbled ]
Let him go, Stan!

 

[ Garbled ]
Let him go. l'll help.

 

See?
How hard can it be?

 

- She hates me.
She wants me to go.
- Go.

 

All right.
l'll be right over, Tangerine.

 

You like?

 

[ Laughing ]
Oh, man!

 

l matched my sweatshirt exactly.

 

l like it.
You do?

 

You look like a tangerine.
Ohh!

 

''Clemen-teen'' the tangerine.
Mmm!Juicy!

 

And seedless.
l like that.

 

l like tangerines!

 

Can you see me doing ducks?

 

Tangerine.
Joel. Ducks.
Quack-quack.

 

How does he know
to call you that?
How did who know?

 

Oh, my God. Clem?
[ Mary ]
This is pretty cool.

 

That's what
they called themselves.

 

The Clash--
the only band that mattered.

 

They called themselves that
for a reason.

 

lt's amazing, isn't it?
Like social justice--
Yeah, it's totally incredible.

 

What Howard
gives to the world.

 

Yeah.
[ Beeping ]

 

To let people begin again.

 

[ Punches Keys ]

 

lt's beautiful.

 

You look at a baby,
and it's so pure and so free
and so clean.

 

And adults are, like,
this mess of sadness...

 

and... phobias.

 

Howard just makes it all go away.

 

Oh, my God.

 

Baby, what's going on?
l don't know.
l don't know!

 

l'm lost, l'm scared,

 

l feel like l'm disappearing.

 

Disappearing?
My skin's coming off!.
l'm getting old!

 

Nothing makes any sense to me!
You're not getting old.

 

Nothing makes any sense.
Nothing makes any sense.
Ohh, Tangerine.

 

Nothing makes any sense.

 

Nothing makes any sense, Patrick.
lt's okay. lt's okay.

 

Hey, let's go out dancing. Yeah?
You wanna go out to Montauk with me?

 

Montauk?
Yeah.

 

No! Come up to Boston with me.
Sure. Yeah.
We can go next weekend.

 

No, no. Now. Now.
Yeah. l have to go now.

 

l have to see
the frozen Charles now.

 

[ Rock ]
[ Giggling ]

 

[ Answering Machine:.Joel ]
Hi, it's Joel.

 

Um, leave a message after the beep
and l'll get back to you.

 

[ Beeps ]

 

[ Patrick On Answering Machine ]
Pick up.! Pick up, man.!

 

W-W-W-W-Whoa.
Hold on, hold on, hold on.
[ Laughing ]

 

[ Continues ]

 

Hello? Yeah, what's up?

 

l got into a little situation
with the old lady.

 

Can you handle things tonight alone?
l'm really sorry, man.

 

Don't worry about it.
l got it under control, man.
[ Continues Giggling ]

 

He's pretty much on autopilot
right now anyway.
Thanks, Stan. l owe you big-time.

 

Dude, l gotta go.
l gotta go.

 

[ Muttering ]
Charles.

 

Come on, Charles.

 

''Look! You and me on the Charles River.
l could die right now, Clem.

 

l'm just happy.
l've never felt that before.
l'm just exactly where l want--''

 

l'm so excited. Yea.
l'm excited too.!

 

Cool.
Oh, uh, l, uh--

 

l got you this...

 

What?
thing, um--

 

Happy early Valentine's Day.

 

Oh!

 

Wow. What is it?

 

Uh, l don't know.
Open it up.

 

Oh.

 

lt-- lt's gorgeous!

 

- You like it?
- Yeah. lt's just my taste. Really.

 

l've never gone out with a guy
who bought me a piece of jewelry l liked.

 

Thank you.

 

Let's go.
Okay.

 

Joely?
Yeah, Tangerine?

 

Am l ugly?

 

Mm-mmm.
When l was a kid,
l thought l was.

 

[ Sighs ]
Can't believe l'm crying already.

 

Sometimes l think people
don't understand how lonely it is
to be a kid.

 

Like you don't matter.

 

So, l'm eight...

 

and l have these toys,

 

these dolls.

 

My favorite is this ugly girl doll
who l call Clementine.

 

And l keep yelling at her:.

 

''You can't be ugly! Be pretty!''

 

lt's weird.

 

Like if l can transform her,
[ Sniffles ]

 

l would magically change too.

 

You're pretty.

 

Joely, don't ever leave me.

 

Pretty. Pretty.
Pretty. Pretty.

 

[Joel's Voice ]
Mierzwiak, please
let me keep this memory.

 

Just this one.

 

[ Clementine ]
l don't wanna hold your hand.
Come on.

 

Whoo!
Whoa!

 

[ Clementine Whoops ]
Stop it!

 

[ Clementine Laughing ]

 

l could die right now, Clem.

 

l'm just...

 

happy.

 

l've never felt that before.

 

Mmm.

 

l'm just exactly...

 

where l wanna be.

 

Clem?

 

l wanna call it off.

 

l'll give you a sign.

 

l wanna call it off!.

 

Can you hear me?
l don't want this anymore!

 

l wanna call it off!.

 

[ Stereo:.Man ]
When you ain't got nothing to do

 

l think l'll marry you

 

[ Screaming ]
ls anybody there?

 

[ Loud Groaning ]

 

Clementine?
Joel?

 

Clement--
Joely?

 

Clem!
Joel?

 

Clem!

 

What?
We gotta go.
We gotta go.

 

What? Where?
l have an idea
of how to stop this.

 

Stop what?

 

Joely.
Come on, Clem.

 

Smell my armpit!
Smell my armpit!
No!

 

Don't tickle me!
Don't make me smell you.
Smell my pits!

 

No.
Good.

 

Concentrate, Clem.

 

We gotta get back
to the office.

 

There was a tape recorder.
No, not the picture.

 

Not the picture.

 

Where is it? Back here.
Come on!

 

[ Clementine ]
Oh, look at me.
Hey, l look good there.

 

[ Mierzwiak ]
Look, our files are confidential,
Mr. Barish,

 

so l can't show you evidence.

 

Suffice it to say that Miss, uh--
Miss Kruczynski...

 

was not happy
and she wanted to move on.

 

Good. Now, tell me about Clementine.
[Joel ]
Just tell me everything you remember.

 

That's what he said. Then--
What did we see that day?

 

No, wait.
Oh, look! Hey!

 

Shit!
We're going to see
my grandma.

 

Joel, why-- No, l don't want to--
Joel, please!
We're not going on a train.

 

Don't make me run anymore.
Come on!

 

Mierzwiak!

 

Do we always have to run?
Mierzwiak!

 

[ Dog Barking ]

 

Please.

 

So, why don't we begin
by you telling me...

 

everything you can remember.

 

[Joel ]
Mierzwiak.! Wake me up.!

 

Oh, l-l'm sorry, Mr. Barish.

 

l thought you understood
what was going on here.

 

l don't know.
You're erasing her from me.

 

You're erasing me from her--

 

l don't know.

 

You've got this thing.
l'm in my bed. l know it.

 

l'm in my brain.

 

l'm part of your imagination too,Joel.

 

How can l help you
from there?

 

Uh, l'm inside your head too.
l'm you.

 

[ Grunts ]
Sorry.

 

Look. Who's that?

 

Oh, he-he works for us.

 

That's, uh, Pa-a-a-a-atrick,

 

baby boy.

 

He's stealing my identity.

 

He stole my stuff.

 

He's, uh, seducing my girlfriend
with my words and my things.

 

He stole her underwear.
Oh,Jesus Christ!

 

He stole her underwear.

 

[ Door Closes ]
l could die right now, Clem.

 

l'm just happy.

 

l've never felt that before.
l'm just exactly where
l want to be.

 

l want to go home.

 

Hey. What?

 

Clem!
[ Grunting ]

 

Wait. Clem!

 

Clem?

 

They're erasing you.
[ Dog Barks ]

 

l'm here!
[ Screams ]

 

Clem, focus.
l hired them, okay?
[ Laughing ]

 

l'm so stupid.

 

Sweetie, calm down.
Enjoy the scenery.

 

l need it to stop before l wake up
and l don't know you anymore.

 

Okay, well, you know,
just tell them to cancel it then.

 

What the hell are you talking about?
l can't just cancel it. l'm asleep.

 

Wake yourself up!

 

Okay. You want me to wake up?
Okay. Great. All right.

 

Okay, here we go.
This make you happy if l try?
Yeah.

 

l'll try really hard. Here we go.
That was a great idea.

 

Yeah. Okay.

 

Boy, that's working
like gangbusters.

 

[ Mary Laughs ]
Don't.! That tickles me.!
[ Stan ] Oh, my goodness.

 

Oh, my God. What is that?
Jesus Christ.! What the--

 

[ Mary ]
lt's a birthmark.!

 

lt did work, for a second,

 

but l couldn't--
l couldn't move.
See?

 

Oh, well, isn't that just another one
ofJoel's self-fulfilling prophecies?

 

lt's more important
to prove me wrong
than to actually--

 

Look, l don't want to
discuss this right now, okay?

 

Fine.

 

Then what? l'm listening.

 

l don't know.
You erased me.

 

That's why l'm here.
That's why l'm doing this
in the first place.

 

l'm sorry.
You-- You!

 

You know me. l'm impulsive.

 

That's what l love
about you.

 

[ Beeping ]
[ Clementine ]
Joel?

 

[Joel ] Mm-hmm?
l have another idea
for this problem.

 

This is a memory of me,

 

the way you wanted
to have sex on the couch after you
looked down at my crotch.

 

What?
Joel, the eraser guys
are coming here,

 

so what if you take me
somewhere else,

 

somewhere
where l don't belong,

 

and we hide there
till morning?

 

[ Sighs ]
Oh, man. l can't remember
anything without you.

 

[ Scoffs ]
Tsk, that's very sweet,
but try, okay?

 

Okay.

 

Row, row, row your boat
gently down the stream

 

Merrily, merrily
merrily, merrily

 

Row, row, row your boat
gently down the stream

 

Row, row, row your boat
[ Both ]
Merrily, merrily, merrily, merrily

 

Life is but a dream
[ Boy ]
Merrily, merrily, merrily, merrily

 

Merrily, merrily
merrily, merrily

 

Life is but a dream
Row, row, row your boat

 

lt's working!
Row, row, row your boat

 

Gently down the stream
[ Clementine ]
l'm a genius.!

 

[ Giggling ]

 

Joel?

 

Joel?

 

Where'd you go?

 

l'm supposed to come too!

 

[ Woman ] Listen, l'm just gonna
go get a salad bowl. Can you stir the soup
and keep an eye on Joel?

 

[ Woman #2 ]
Sure.
Hejust likes to be near me.

 

Absolutely.!
Clem?

 

lt worked.
My God, look at this.! Wow.!

 

lt worked.! Look.!
Look at this dress, man.!

 

Oh, my God! Look at it!
l wish l could take it with me.

 

Who am l?

 

Mrs. Hamlyn.
Right. Mrs. Hamlyn.

 

l must be about four.
Oh, my gosh.

 

Found the salad bowl,
so l'm serving salad and string beans.

 

ls he okay under there?
Peanut, are you all right?

 

God, honestly, l feel like
l could clean up all day.

 

Listen, would you hate me if l asked you
to clean some string beans?
No, not at all.

 

Oh, my God.
l love this kitchen.

 

Thank you so much.
She's not looking at me.

 

She's busy.
She's not looking at me.
[ Laughing ]

 

No one ever looks at me.
l want my mommy.

 

Oh, babyJoel.
Hey,Joely.!Joely.!

 

ls every little peanut
under there okay?
Mm-hmm! He's fine.

 

Do you have something to drink?

 

Would you drink
a cocktail at this hour?
l mean, l know it's not 5:.00.

 

l would die for a vodka.
Oh, hang on.
Let me check if l have that.

 

Okay! l'm just
gonna wait right here.
Joel! Hey, no, sweetie.

 

[ Grunting ]
Uh,Joely.

 

Your mother wants me to mind you.
Get back under the table.
lce cream.

 

lce cream.
No, not until after,you know,
you've had your dinner.

 

[ Angry Grunt ]
Come on,Joel.!

 

Joel, grow up.!

 

Don't leave me, Clem.
Oh, my God, Clem.
[ Sobbing ]

 

This is sort of warped.
l'm scared.

 

[ Crying ]
l want my mommy!
Don't cry, babyJoel.

 

BabyJoel, it's okay.
Joel.Joely.Joel!

 

Stop it.! Look, l think it's working.
Look, we're hidden,Joel. Look.!

 

Hey, honey, look.

 

Wait there.

 

My crotch is still here,
just as you remembered it.

 

Yuck.

 

[ Buzzing ]

 

[ Buzzing ]
lt stopped.

 

What?
lt stopped erasing.

 

Oh, shit.

 

This is terrible.

 

He's off the map.
He's off the map.

 

Where?
l don't know where!
What do you mean? l don't know where!

 

This is bad.
This is very, very bad news.
Where are my glasses?

 

Okay. Crap.

 

Okay. What do we do?
What do l do?

 

What shall we do?
l don't know what to do.
l don't know what to do.

 

- What shall we do?
- Crap. Crap. l don't know!

 

- l just said that l don't know what to do.
- l'm sorry. What do we do?

 

l don't know.
Now, look,you're freaking me out.
Mellow out.

 

Well, you have to do something.
He could wake up all half-baked.

 

Quiet. You're freaking me out.
Shh. Shh.

 

All gooey and-- and half-baked.
Hmm, that sounds so good.

 

Oh, shit.!
l'm hungry.

 

Oh, shit.
Oh.! Oh.!

 

What? Oh! What, what?
What?

 

- We should call Howard.
- No way. No, sir, man.

 

This is my--
l can handle this.

 

l can't call Howard.
He's an unbaked cookie.

 

He's-- There's no time
to fuck around.

 

l got this under control.
What are you talking about?

 

Stop fucking around.!
Okay, l'll call Howard.

 

[ Phone Rings ]

 

[ Rings ]

 

Hello.
Hello, Howard?
Hey, it's Stan.

 

Um, l'm working on this guy
down here, and we seem to have
lost him for a moment,

 

and, uh, l can't--
l can't bring him back up.

 

Okay, uh, tell me what happened
before he disappeared.

 

Well, l wasn't sure, really,
'cause l was away from the monitor
for a minute...

 

and l had it on autopilot
because l had to, uh--

 

l had to pee.

 

Where's Patrick?
Patrick? Patrick had to
go home sick.

 

Ah, geez.

 

Okay, what's the address?
l know. l'm so sorry.

 

That's okay. Come on.
[ Stan ]
l'm at 1 59 South Village.

 

Yeah.
Apartment 1 E.
Rockville Center.

 

Mary?
He's coming right now.
Yeah?

 

l'm staying.
[ Bottles Clinking ]

 

- Get your stuff, Mary.
- l'm staying.

 

l think you should go.
Hell, no.

 

Mary-- Shit.

 

l am so stoned.
Please, Mary.

 

You have to go.
Stop being stoned, Mary.

 

l don't want him
to see me stoned.

 

Mary,you have no idea how much trouble
we're gonna get into if Howard comes--
l look like shit!

 

Joely, stop it.!Joel.!
Look.! Hey,Joel.!

 

[ Blubbering ]

 

Joel!
l want her to pick me up.

 

lt's weird how strong
that desire is.
Joel, look at me! Look.

 

You'll remember me
in the morning,

 

and you'll come to me,
and you'll tell me about us,
and we'll start over.

 

Pat? l just-- Pat?

 

l thought we could have
a little cocktail.

 

That Patrick guy--
he's copying me.

 

What Patrick guy?

 

That guy!
What?

 

He's here in my apartment.

 

He's one of those eraser guys.

 

He fell for you when they were doing you,
and now he's introduced himself
like he doesn't even know you,

 

and you guys are dating.

 

Really? ls he cute?

 

Clem,
there's nothing wrong with you.

 

You're the most wonderful
person l've ever met.

 

You-- You're kind,

 

[ Sobbing ]
beautiful...

 

and smart and funny...

 

and... nice.

 

What?

 

Okay. All right.

 

Okay. Oh!

 

Move, move, move!
Come on. Let's go.
Careful, careful.

 

Fine.

 

Oh, my God. l'm still stoned.
[ Groans ]

 

Those eyedrops you gave me
didn't do shit.

 

[ Chuckles ]
[ Doorbell Ringing ]

 

[ Clears Throat ]

 

Be cool. Cool.

 

Hello, Mary.
What are you doing here?
Oh, hi, Howard.

 

She was just here to help out.

 

l wanted to understand as much
as l could about the procedure
as possible.

 

l think it's important for my job
to understand the inner workings...

 

of the work that we do.

 

Well, not that l do,
but the work that is done...

 

by people... where l also work,
the work of my colleagues.

 

All right, well,
let's see if we can, uh,

 

get to the bottom of this,
shall we?

 

Uh, yeah. Um--

 

Well, that's odd.
l already tried that.

 

Did you try going
through the C-gate?
Yeah, of course.

 

l mean... yes.

 

Yeah.

 

[ Clears Throat ]

 

All right.

 

You want to get linked up?
Yeah.

 

All right.

 

l already-- l ran
the utility programs,

 

and l had nothing there,

 

so l checked all the memories
against the printed logs.

 

Here, Howard.
Okay.

 

l got you a chair.
There you go.
Oh, thank you.

 

You're welcome.
Whew!

 

All right, l'm gonna--
l'm gonna go through
the entire memory,

 

see if something comes up.

 

Oh, my darling
Oh, my darling

 

Oh, my darling Clementine

 

You were lost
and gone forever
l love being bathed in the sink.

 

Dreadful sorry, Clementine
Such a feeling of security.

 

l've never seen you happier,
babyJoel.
[ Giggling ] Hmm!

 

There it is.

 

l don't understand
why it's off the map like that.

 

What the heck
was he doing there?

 

[ Grunts ]

 

[ Gagging ]

 

[ Coughing ]

 

His eyes are open.

 

- Has this happened before with him?
-[ Stan ] No.

 

Oh, this is--
this is not good. No.

 

l'm gonna have to--

 

l'm gonna have to give him this.

 

[ Gasps, Panting ]

 

Can't you see l love you,
Antoine?

 

[ Mierzwiak ]
Okay, we're back in.

 

[ Mary ]
Wow. That was beautiful
to watch, Howard.

 

Like a surgeon
or a concert pianist
or something.

 

Thank you, Mary.

 

Um, Howard,
you should get some sleep.
l-l think l'll be fine now.

 

Why can't you see l love you,
Antoine?

 

Hmm. Lucky me.

 

Lay one on me.
[ Kissing Sounds ]
[ Kissing Sounds ]

 

Don't call me Antoine.

 

My name is Wally.
Yes, l know,

 

but how can a woman love a man
with a name like Wally?

 

Oh.! Oh.! What was that?

 

Hey.
My God, there's people
coming out of your butt.

 

There is?
[ Giggling ]

 

- Got it.
- Tangerine!

 

[ Crying ]
What,Joel-- What are you doing?
We gotta go.

 

Go on. Please, please, go.
Please go!

 

You can run,
but you can't hide.

 

Clem, come on!

 

There l am.
[ Tires Screech ]

 

That truck.

 

Doc? Please.

 

[ Distorted Voice ]
All right, let's begin
by you telling me...

 

everything you remember--

 

That's strange.
He's in a memory
that we've already erased.

 

Oh, well, at least
we know where he is.
He's back on track, right?

 

[ Sighs ]
Come on, Clem.

 

[ Stan's Voice ]
He seems to have developed some sort
of resistance to the procedure.

 

l don't want to run anymore.
Shit.

 

Come on, come on.
Hide me somewhere deeper,
somewhere really buried.

 

Where?
Hide me in your humiliation.

 

Humiliation.
[ Boy ]
Come on,you big baby.!

 

[Joel's Voice ]
l'm sorry, okay?

 

[ Angry Voices Overlapping ]

 

[Joel's Voice ]
Let me drive you home.
[ Child Yells ]

 

No!

 

-[ Mary ] Bye, Howard.
- No, wait. Howard.

 

He's disappeared again.

 

Oh, dear.
[ Mary ]
l'm so sorry, Howard.

 

Humiliation.

 

Humiliation.

 

Hu-mi-lia--
Joel.

 

[ Sighs ]
l don't like it either.

 

l'm just trying to find
horrible secret places to--

 

Joel, honey, l have a surprise--
l just-- Oh, um--

 

Uh,you know what, honey?
l'm just gonna ask you in the morning.

 

[ Wheezing Laugh ]
Good night, sweetheart.

 

[ Laughing Continues ]
No.

 

l'm sorry,Joel.Joely.
Shut up.

 

Look!Joel!

 

Joel, look!
What?

 

Look where we are!

 

Whoo!

 

Clem, this isn't good.

 

Then hide me somewhere--
somewhere really buried.

 

[ Children Shouting ]

 

Hit it! Hit it!
[Joel ]
l can't! l gotta go home.

 

l'll do it later.!

 

[ Shouting Continues ]

 

Come on, you big sissy!

 

[ Shouting Stops ]

 

[ Sobbing ]

 

[ Children ]
Ooh.!

 

Ooh, he has a girlfriend.!

 

Wait. What am l doing?
You know something, Freddy?
And he loves her.!

 

You don't scare me anymore.
Ow! Ow!

 

[ Groaning ]
Joel!

 

Joely, get up.
Come on, it's not worth it.
Hit him! Hit him!

 

They're not worth it,Joel!
Tra-la-la-la-la! He's not listening!

 

Come on,Joel.
Stupid!

 

[Joel's Voice ]
l'm so ashamed.
[ Clementine's Voice ] lt's okay.

 

You were a little kid.
Yeah?

 

Come on.
That's where l live--lived.

 

l wish l knew you
when l was a kid.

 

Do you like my pink hat?
Here, look, feel better.
You can really kill me this time.

 

lt's my turn.
Go. One, two, three.
l can? You're really gonna die though.

 

Okay.
One, two, three.

 

You're dead.
[ Both Groaning ]

 

Oh, my mom.
lt's-- lt's okay. We're playing.

 

Hi,Joel's mom.
He's killing me.
lt's not real.

 

Okay, are you dead yet?

 

You're dead.!
[ Grunts ]

 

Uh, l think l got the hang of this.

 

l still don't understand it,
but l'm finding him quickly enough.

 

Clem.!
[ Gasps ]

 

Clem!
[ Grunting ]

 

[ Muffled Grunting ]

 

[ Groans ]

 

[ Growling ]

 

Jo--Joely?

 

Are you okay,Joel?

 

Joel? Joel?
[ Laughing ]

 

Oh, my God.
That was terrible.

 

Okay, okay.
That was like three seconds.

 

All right.
Let me do it one more time.
One more, then l get to go.

 

Okay.

 

Whoo-hoo-hoo!
Whoo!
[ Clementine Giggling ]

 

Look at this.
This is so cool!

 

Cool. Look out! Look out!

 

Ah!

 

Shit!
lt's fluff.

 

Our house!

 

Come on. Whoo-hoo!
Come on.

 

Come on.
We gotta go!

 

Whoo!

 

Come on!

 

We gotta go. Clem?

 

We gotta go.

 

Aah! Come on!

 

No!
This is a really bad time
for this!

 

Get off me! Oh, God!

 

l don't even know
where we're going.
lt's gonna be fun. Come on.

 

lt's the best place.
No, this way.
No, this way.

 

No, no, no. This way.
You're no help at all.
[ Shouts ]

 

What's wrong with you?
[ Laughing ]

 

Let go of me,Joel!

 

[ Grunts ]

 

l like watching you work,
Howard.

 

[ Chuckles ]

 

[ Grunts ]
l guess, uh--

 

l guess l'll go out
for-- for some air,

 

if nobody minds.

 

lt looks like you have everything
under control here.

 

Yeah, that's, uh--

 

that's fine.

 

[ Door Closes ]
Do you like quotes, Howard?

 

What do you mean?

 

Oh,you know,
like famous quotes?

 

l find reading them inspirational,

 

and in my reading,
l've come across some
l thought you might like too.

 

Oh, well, l--
l'd love to hear some.

 

There's one that goes,

 

''Blessed are the forgetful,
for they get the better
even of their blunders.''

 

That's Nietzsche, right?
Yeah.

 

And here l thought l could tell you
something you didn't know.
Oh, no.

 

lt's-- lt's a good quote.
l'm happy we both know it.

 

Yeah. Oh, and there's
this other one l like.

 

lt's by Pope Alexander,
and it goes--

 

Alexander Pope?
Oh, yeah.

 

Yeah, shit.

 

lt's just that l told myself
not to say ''Pope Alexander''
and sound like a dope,

 

and then l go ahead and say it.

 

lt's no big deal.
You're such a sweetheart.

 

The quote goes, ''How happy is
the blameless vestal's lot?

 

''The world forgetting,
by the world forgot.

 

''Eternal sunshine
of the spotless mind.

 

Each prayer accepted
and each wish resigned. ''

 

l want to be
a great big, huge elephant...

 

with a huge trunk like that.

 

Clem? Clementine?

 

l haven't heard that one.
lt's lovely.

 

l just thought it would
be appropriate, maybe.

 

l really admire
the work you do, Howard.

 

l don't mean to be so familiar.
Oh, it's fine. lt's fine.

 

l-l-l-l-l--
l'm happy to hear--

 

[ Sighs ]
l'm sorry.

 

[ Sighing ]

 

l've loved you
for a very long time.

 

l shouldn't have said that.
Oh, Mary, no.

 

lt's-- You're a wonderful girl.

 

But l-- You know,
l have a wife and kids.

 

You know
l have a wife and kids.

 

Oh, Mary.

 

Oh, Mary, we can't do this.

 

Oh, whoa.

 

Well, good morning,
Mrs. Mierzwiak.

 

[ Honking ]

 

[ Mary ]
What?
Oh, my God.!

 

Who is it?

 

[ Sighs ]

 

Uh--

 

Thank you, Stan.
Thanks a lot.

 

Hollis. Hollis!
[ Engine Starts ]

 

Hollis.!

 

Wait. Wait, wait, wait.
Hollis.

 

- l knew it, Howard.
- Hollis, it didn't start out
to be like this.

 

l came here to work.
Hollis, this is a one-time mistake!

 

l'm a stupid girl
with a stupid crush.!
Yeah.

 

l swear l basically
forced him into it!

 

Don't be a monster, Howard.
Tell the girl.

 

Tell me what?

 

Oh, you poor kid.

 

You can have him.

 

You did.

 

What?

 

Oh, uh,

 

we have a history.

 

l'm sorry.
Y-You wanted the procedure.

 

You--

 

You wanted it done...

 

so you could get past, uh--

 

You could-- Yeah.

 

Um, l have to, uh,
finish the work in there.

 

lt's almost morning.

 

We'll talk later.

 

Okay?

 

[ Stan ]
Hey.

 

Let me give you a lift home.

 

Fuck this thing. Damn it.

 

Hi.
Hi.

 

Didn't figure you'd show your face
around me again.

 

l guess l thought
you were... humiliated.

 

You did run away,
after all.

 

l just needed to see ya.

 

Yeah?

 

l'd like to, um,

 

take you out or something.

 

You're married.

 

Not yet. Not married.

 

No, l'm not married, no.

 

Look, man,
l'm telling you right off the bat
l'm high maintenance,

 

so l'm not gonna tiptoe
around your marriage...

 

or whatever it is
you've got going there.

 

lf you wanna be with me,
you're with me.

 

Okay.

 

Too many guys think l'm a concept,
or l complete them,

 

or l'm gonna make them alive.

 

But l'm just a fucked-up girl
who's looking for
my own peace of mind.

 

Don't assign me yours.
l remember that speech
really well.

 

l had you pegged, didn't l?
You had the whole
human race pegged.

 

Hmm. Probably.

 

l still thought you were
gonna save my life,

 

even after that.

 

Mmm. l know.

 

lt would be different...

 

if we could just give it
another go around.

 

Remember me.

 

Try your best.

 

Maybe we can.

 

[ Mierzwiak ]
Okay, so just tell me
what you remember,

 

and, uh, then we'll
take it from there.

 

[ Mary ]
Okay.

 

l liked you immediately.

 

You didn't
come on to me at all.

 

l liked that.

 

l was so tongue-tied
around you at first.

 

l wanted you to think
l was smart.

 

l couldn't wait
to come to work.

 

l had these fantasies
of us being married...

 

and having kids and...just--

 

Oh, Howie, l can't do this.

 

[ Mierzwiak ]
We agreed it's for the best, Mary.

 

[ Mary Crying ]
Yeah, l know.

 

Oh, God.

 

l'll take the bottom and you--
Uh-uh-uh! No, no, no. Here.

 

l can take that.
So you want me to carry that?

 

Help me with that.
Can you get the cooler?
Honey, the cooler is--

 

That's light, huh?
Oh, l can get that.
You can get it.

 

No, no, no, no!

 

Don't take anything.
l can take the plane.

 

Put the thing up.
Put the gate back up.

 

[Joel ]
This is the day we met.

 

You were down by the surf.
l couldjust make you out
in the distance.

 

l remember being drawn to you
even then.

 

l thought, ''Wow, how odd.
l'm drawn to someone's back. ''

 

You were in that orange sweatshirt
that l would come to know so well...

 

and even hate, eventually.

 

At the time l thought,
''How cool! An orange sweatshirt.''

 

Hi there.

 

Hi.

 

l saw you sitting over here...

 

by yourself,

 

and l thought, ''Thank God.

 

Someone normal
who doesn't know how to interact
at these things either.''

 

Yeah.

 

l don't ever know what to say.

 

l'm Clementine.

 

Can l borrow a piece
of your chicken?

 

And then you just took it...

 

without waiting for an answer.

 

lt was so intimate,

 

like we were already lovers.

 

l'm Joel.

 

Hi,Joel.

 

So, no jokes about my name.

 

You mean like--
Oh, my darling, oh, my darling
Oh, my darling Clementine

 

Huckleberry Hound,
that sort of thing?

 

Yeah. Like that.

 

Oh, no jokes. No jokes.

 

One of my favorite things when l was a kid
was my Huckleberry Hound doll.

 

Oh.

 

l think your name is magical.

 

This is it,Joel.

 

lt's gonna be gone soon.

 

l know.

 

What do we do?

 

Enjoy it.

 

[ Clementine ]
You married?
No.

 

Let's move into
this neighborhood!

 

l do sort of live
with someone though.

 

Male or female?
What?

 

Female. Female.

 

At least l'm not barking
up the wrong tree.

 

You know these people?
No, of course not.
Come on.

 

They might have a dog.

 

[ Giggling ]
There's no dog.

 

What are you doing?

 

lt's freezing out.
l can't believe this.

 

Hoo-hoo!

 

- Clementine!
- There we go. Whoo-hoo.!

 

Come on, man.
The water's fine.

 

Nobody's coming here tonight.
Believe me.

 

lt's dark.

 

So, uh, what's
your girlfriend's name?

 

Naomi, but we're not really--
l mean--

 

We're--
[ Laughing ]
Whatever.

 

So this is great.
Now l can look for, um,
candles, matches...

 

and the liquor cabinet.

 

Oh, God.

 

[ Tapping Phone Receiver Button ]

 

l think we should go.

 

There's no phone line.
What?

 

l think we should go.
Why?

 

lt's our house...
just for tonight.
[ Sighs ]

 

We are ''David and Ruth Laskin.''

 

Which one do you want to be?
Uh--

 

l prefer to be Ruth,
but l can be flexible.

 

What are you do--
[ Chuckling ]

 

Alcohol!
Oh, boy.

 

So, are you okay with wine?

 

l don't know.
Well, you choose the wine.

 

l'm gonna go find the bedroom
and slip into something more... Ruth.

 

l'm Ruth-less at the moment.
l really should go.

 

[ Wind Howling ]
l've gotta catch my ride.

 

So go.

 

l did.

 

[Joel's Voice ]
l thought maybe you were a nut,

 

but you were exciting.

 

[ Clementine ]
l wish you'd stayed.

 

l wish l'd stayed too.
Now l wish l'd stayed.

 

l wish l'd done a lot of things.

 

Oh, God, l wish l had--

 

l wish l'd stayed. l do.

 

Well, l came back downstairs,
and you were gone.
l walked out. l walked out the door.

 

Why?
l don't know.
l felt like a scared little kid.

 

l was like--
lt was above my head.
l don't know.

 

You were scared?

 

Yeah.

 

Thought you knew that
about me.

 

[Joel's Voice ]
l ran back to the bonfire,
trying to outrun my humiliation, l think.

 

[ Clementine ]
Was it something l said?
Yeah.

 

You said, ''So go''...

 

with such disdain, you know?

 

Oh, l'm sorry.
lt's okay.

 

Joely?

 

What if you stayed this time?

 

l walked out the door.

 

There's no memory left.

 

Come back and make up
a good-bye, at least.

 

Let's pretend we had one.

 

Bye,Joel.

 

[Joel ]
l love you.

 

[ Whispering ]
Meet me in Montauk.

 

[ Rob ] l didn't crash the plane.
The plane crashed.
l didn't crash the plane.

 

[ Carrie ] You were operating the plane
with the remote control,
and then it crashed.

 

[ Rob ]
lt was fucking windy.
Come on, man.

 

[ Carrie ]
You're stoned, and you're driving.

 

[ Rob ]
Yeah, the pot balances it out.
The pot brings you back up.

 

That's why l smoke it.
lf l'm going to be drinking,
then l'll smoke it.

 

lt does.
That's a medical fact.

 

lt was proven
on the Science Network.

 

[ Carrie ]
Honey,just watch the road.
[ Rob ] l can't see shit.

 

l saw you talking
to somebody pretty.

 

She was nice.
Yeah, man. Who was that?

 

She was, um,just a girl.

 

[ Beep ]

 

Okay.

 

[ Groans ]

 

[ Line Ringing ]

 

[ Ringing Continues ]

 

So l gotta--
l gotta drop the van off.

 

Thanks, Stan. Thanks.

 

We'll talk.
[ Horn Honks ]

 

[ Van Door Closes,
Engine Starts ]

 

[ Groaning ]

 

[ Sighs ]

 

Hey!

 

Hey.

 

You got a lot
of your stuff there, l see.
Yeah, that's right. My stuff.

 

l take it you're not coming back.
l wouldn't come back if l was you either.

 

Do you swear you didn't know?
l-l swear.

 

So you didn't do the erasing?
Of course not. God, no.

 

And you never even suspected
we were together?

 

[ Sighs, Clears Throat ]
Once, maybe.

 

l was coming back from a job,
and you were at his car.

 

l saw you two talking.

 

So l waved to you,
and you giggled, you know.

 

How'd l look?

 

You looked happy.

 

Happy with a secret.

 

And after that?

 

l never saw you two together
again like that, so l just--

 

l don't know. l just figured
l was imagining things.

 

[ Man On P.A., lndistinct ]

 

Aah!
[ Man On P.A.] Montauk train
now boarding on track ''B. ''All aboard.

 

l really like you, Mary Svevo.

 

You know that?

 

Thanks.

 

Let me get my toothbrush.

 

Yeah.Just--

 

[ Beeps ]

 

[ Patrick On Tape ]
Where are you, Clem?
l'm worried.

 

La-la-la-la-la.
l feel like you're mad at me,
and l don't know what l did.

 

What did l do?

 

l love you so much.

 

l'll do anything
to make you happy.

 

Tell me what you want me to do,
and l'll do it.

 

Listen, l'm gonna stop by this morning
just to make sure you're okay.

 

Oh. Whew.

 

Vámonos, señor.
[ Chuckles ]

 

l-l had a really nice time
last night.

 

Nice?

 

l had the best fucking night
of my entire fucking life...

 

last night.

 

That's better.

 

This is weird.
[ Mary's Voice ] To all patients
of Dr. Howard Mierzwiak.

 

My name is Mary Svevo.
''We've met,
but you don't remember me.

 

[ Mary's Voice Overlapping ]
l worked for a company you hired
to have part of your memory erased.''

 

l have since decided
that this is a horrible--
Some kind of teaser ad or something.

 

[ Mary ]
ln order to correct this,
l'm sending everyone's file back to them.

 

[ On Tape ]
My name is Clementine Kruczynski.

 

l'm here to eraseJoel Barish.

 

What is this?
l don't know.

 

He's boring.
ls that enough reason
to erase someone?

 

l've been thinking lately
how l was before and how l am now,

 

and it's like he changed me.

 

l feel like l'm always pissy now.
l don't like myself when l'm with him.
l don't like myself anymore.

 

l can't stand to even look at him.
That pathetic, wimpy, apologetic smile.

 

- That sort of wounded puppy shit
he does,you know?
- What are you doing?

 

l'm not doing anything.
The bloom is certainly
fucking off the rose at this point.

 

- Are you screwing with me?
- No!

 

- You are screwing with me.
-Joel, l'm not!

 

- You clearly are.
- Look, let's just take a minute and--

 

[ Exasperated Sigh ]

 

[ Door Closes ]

 

[ Panting ]

 

Patrick, get the fuck away.

 

Oh, sweetheart--
Get the fuck away from me!

 

Can we talk about it?
No! Get the fuck away!

 

[ Sobbing ]

 

[ Sets Brake ]

 

Joel Barish.

 

Hey, Clementine.
Hey.

 

Nice to see you. Yeah.

 

Yeah.

 

[Joel On Tape ]
Really very educated.

 

l mean, she's smart, l think,
but not educated.

 

l couldn't really talk to her
about books,you know?

 

She's more of
a magazine-reading girl.

 

Her vocabulary leaves
something to be desired.

 

Sometimes--
l was embarrassed in public...

 

Hi.
because she would pronounce...

 

library ''libary. ''
Hi.

 

Libary. Libary.

 

Look what l found.

 

[ On Tape ] l think if there's
a truly seductive quality
about Clementine,

 

it's that her personality promises
to take you out of the mundane.

 

You made me look skinny.

 

Amazing, burning meteorite...

 

will carry you to another world
where things are exciting.

 

But what you quickly learn
is that...

 

it's really an elaborate ruse.

 

l'm sorry l yelled at you.

 

lt's okay.
So flashy
in a kind of obvious way.

 

But still, it seduces you.
Joel, l really like you.

 

l hate that l said
mean things about you.

 

- Let me turn this off, okay?
- Hey, it's--it's only fair.

 

Where's the real Clementine?

 

l mean, the whole thing with the hair--
it's all bullshit.

 

- l really like your hair.
- Thank you.

 

l really like your hair.
Thank you.

 

l do.
The world's a goddamn mess.

 

ls it some kind of a revolt?
Change your hair color.
You want a drink or something?

 

Do you have any whiskey?

 

No, l don't think her sex
is... motivated.

 

l saw it clearly
the last night we were together.

 

lt wasn't sex.
lt was just sad.

 

Hey. Sorry.
l thought there was more.

 

The only way Clem thinks
she can get people to like her...

 

is to fuck 'em...

 

or at least dangle the possibility
of getting fucked in front of'em.

 

And she's so desperate
and insecure...

 

that she'll, sooner or later,
go around fucking everybody.

 

l don't do that.
l wouldn't think that
about you.

 

- Because l don't.
- l know.

 

Because it really hurts me
that you said that
because l don't do that.

 

l'm so sorry.
l'm sorry about all this.
l'm gonna... go.

 

l'm a little confused.
l don't really think l can be here.

 

Um... bye.

 

Bye.
[ On Tape ]
l thought l knew her so well.

 

lt was nice meeting you and all.
But l don't know her at all.

 

What a loss to spend
that much time with someone,

 

only to find out
that she's a stranger.

 

Wait.

 

What?
l don't know.

 

Just wait.Just wait.
What do you want,Joel?

 

l don't know.
l want you to wait for...
just a while.

 

[ Quiet Sob ]

 

Okay.
Really?

 

l'm not a concept,Joel.
l'm just a fucked-up girl who's looking
for my own peace of mind.

 

- l'm not perfect.
- l can't see anything
that l don't like about you.

 

Right now l can't.
But you will.
But you will.

 

You know, you will think of things,
and l'll get bored with you
and feel trapped...

 

because that's what happens
with me.

 

Okay.

 

Okay.

 

[ Crying ]

 

Okay.
Okay.

 

[ Laughing ]

 

Change your heart

 

Look around you

 

Change your heart

 

lt will astound you

 

Now, l need your lovin'

 

Like the sunshine

 

And everybody's
gotta learn sometime

 

Everybody's gotta learn
sometime

 

Everybody's
gotta learn sometime

 

Mm-mm-mm

 

Change your heart

 

And look around you

 

Change your heart

 

lt will astound you

 

l need your lovin'

 

Like the sunshine

 

And everybody's
gotta learn sometime

 

Everybody's gotta learn
sometime

 

Everybody's
gotta learn sometime

 

Mm-mm-mm

 

Everybody's gotta learn
sometime

 

Everybody's gotta learn sometime

 

Everybody's gotta learn sometime

 

Mm-mm-mm